Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

Đoàn chữ thập đỏ Việt Nam cử 1 đoàn 10 người sang Nepal thực tập ứng phó động đất.

Đoàn chữ thập đỏ Việt Nam cử 1 đoàn 10 người sang Nepal thực tập ứng phó động đất. Lẽ ra, việc động đất ở Nepal là một "cơ hội" cho các bạn ấy thực tập, xem cái hay cái dở của người ta về nước áp dụng, nếu chẳng mai có sự cố như vậy, các bạn sẽ là người hướng dẫn lại những người chưa có cơ hội và biết cách ứng phó. Các bạn lại bỏ về đầu tiên như thế là không được.

Mình đã chọn nghề bác sĩ, thì cứu người khác trước bản thân mình, dù mình có phải lây nhiễm cũng phải chịu. Bao nhiêu người đã tử vì nghiệp, đã trót mang sứ mệnh ấy, sao lại sợ lây nhiễm từ chối bệnh nhân? Kỹ sư hay thợ điện không thể sợ điện giật chết mà không làm nhiệm vụ nối dây điện bị đứt. Gặp tai nạn, thuyền trưởng phải là người cuối cùng rời tàu sau khi sơ tán hết mọi người, chứ sợ chết, khôn kiểu này là đi ngược lại với chuẩn mực hàng hải. Đàn ông con trai gặp sự cố tai nạn phải ra tay gánh vác, không sợ hiểm nguy. Tiếp viên hàng không phải có nhiệm vụ sơ tán người ra khỏi máy bay dù đang bốc cháy, phải là người cuối cùng rời khỏi máy bay. Lính cứu hoả không sợ nóng, sợ chết mà "ngu gì lao vào toà nhà đang cháy".

Lập luận của bạn này thiên về chủ nghĩa ích kỷ cá nhân. 10 người ở lại làm công tác y tế chẳng là gánh nặng bao giờ. Nếu là khách du lịch, việc tháo chạy khỏi trận động đất là đúng. Tuy nhiên, bạn là nhân viên ứng phó động đất, nghề của anh, sao gặp sự cố lại tháo chạy.

Quan niệm khôn quá khôn một cách cá nhân chủ nghĩa, khôn một cách ích kỷ như thế này không nên cổ xuý.

http://www.thanhnien.com.vn/toi-viet/chay-tron-khoi-nepal-thi-co-gi-sai-557233.html


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=992661394120053&id=511088052277392

Thung lũng Bắc Sơn ở gần Hà Nội là 1 trong 100 điểm cần phải đi trước khi chết (one hundred places must see b4 you die), vì vẻ đẹp kinh hoàng của nó.

Thung lũng Bắc Sơn ở gần Hà Nội là 1 trong 100 điểm cần phải đi trước khi chết (one hundred places must see b4 you die), vì vẻ đẹp kinh hoàng của nó.

Các bạn có thể search và đi nhé, hiện rất nhiều bạn trẻ thế giới hỏi thăm đường đến đây.

Clip các điểm nổi tiếng trên thế giới trong đó có thung lũng Bắc Sơn, thắng cảnh hiếm hoi ở châu Á lọt vào top

https://m.youtube.com/watch?v=bS2g27JT0rI

Thứ Tư, 29 tháng 4, 2015

Các bạn nghỉ lễ ở tp HCM có thể ghé thăm công viên cá Koi Nhật tên là Rin Rin Park ở Hóc Môn.

Các bạn nghỉ lễ ở tp HCM có thể ghé thăm công viên cá Koi Nhật tên là Rin Rin Park ở Hóc Môn. Khu vườn đẹp như ở Nhật Bản, hàng tùng bách, dòng suối mát 24 độ C, đàn cá Koi có con lên tới 1 tỷ đồng, đây là công trình gia tài làm lụng dành dụm cả đời của một Việt Kiều Nhật. Đẹp như trong tranh vẽ. Mình có thể đón xe buýt đến An Sương, lấy xe buýt 122 tới đường Trần Văn Mười thì đi xe ôm vô 2.6km. Hoặc từ chợ Lớn đi xe 23 tới tận nơi luôn. Tự search thêm để đi nhé (có vé vào cổng nên không bị quá đông).

Chúng mình cùng ôn lại bài nhé.

Chúng mình cùng ôn lại bài nhé. Vì sao mà có người ai cũng yêu mến và giúp đỡ, còn có người lúc mượn tiền 1 xu chẳng ai cho. Thái độ với tiền bạc để thể hiện đẳng cấp của mình.

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

Cũng là một mô hình kinh doanh thành công.

Cũng là một mô hình kinh doanh thành công. Chúng ta có thể học hỏi họ, từng bước một xây dựng một cơ nghiệp của mình. Nên bắt chước người miền Tây, sống thoáng đạt, hào sảng và nghĩ cho người khác, bớt khôn để thành công.

http://www.tienphong.vn/Kinh-Te/dieu-it-biet-ve-dai-gia-xay-co-do-hue-giua-tay-nam-bo-854146.tpo


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=991816957537830&id=511088052277392

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Hạc khởi nghiệp miễn phúy

Hạc khởi nghiệp miễn phúy

Các bạn sinh viên ở tp HCM (kể cả bạn đang đi thực tập, nên xin phép sếp cho nghỉ vài buổi để tham dự chương trình này). Tiến tới mục tiêu đào tạo 10,000 khởi nghiệp viên trẻ của tp HCM, hạn chế lực lượng thất nghiệp viên

https://drive.google.com/file/d/0B_pAbOY8WtJbWkZfV1BndkpyMlE/view

Chương trình miễn phí toàn bộ chỉ cần mua giáo trình. Các bạn nên đi xe buýt ra khu công nghệ cao để học, đừng đi xe máy khu vực xa lộ Hà Nội rất nguy hiểm (có rất nhiều tuyến bus qua đây, các bạn search nhé, tuổi trẻ phải năng động, cái gì cũng search và lựa the best). Các tỉnh thành khác cũng nên có chương trình hay ho như vầy nhé.

Link đăng ký nè

https://docs.google.com/forms/d/11oXHyqoV_SCv4Qw5xu4fjrJyqEWVdoqiLvycNXQahCE/viewform?c=0&w=1

Cám ơn bạn Uyên đã gửi thông tin này.


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=990798307639695&id=511088052277392

Dượng Tony có điện thoại về dặn admin nhắn các bạn trẻ hạn chế uống rượu bia trong dịp lễ tết này nhé, dượng sẽ có 1 bài nói về vấn đề này sau.

Dượng Tony có điện thoại về dặn admin nhắn các bạn trẻ hạn chế uống rượu bia trong dịp lễ tết này nhé, dượng sẽ có 1 bài nói về vấn đề này sau. Ai mời ép quá thì uống 1 lon bia, hoặc 1-2 ly rượu (đối với bạn nam), còn bạn nữ chỉ nên uống vang hoặc rượu lên men trái cây, cũng 1-2 ly, và 1/2 lon bia là nhiều. Nhớ uống xong thì nghỉ trước khi chạy xe, tốt nhất là không uống khi chạy xe. Bữa nào chơi thì nhậu tới bến luôn, qua nhà ai đó nhậu rồi ngủ lại cho an toàn.

Rượu bia luôn là chất xúc tác cho hưng phấn, nhưng nên có điểm dừng. Mình thế hệ trẻ văn minh không thể nói không với rượu bia thì hãy nói "hạn chế, tối thiểu". Vậy nhé các bạn.

Còn sau đây thì đọc bài này, nội dung dượng nói trong bài healthy foods là hoàn toàn chính xác
http://news.zing.vn/Hay-dung-an-tiet-canh-truoc-khi-qua-muon-post534014.html


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=990401741012685&id=511088052277392

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

Cơ hội du học Mỹ bao hết mọi chi phí cho tất cả các bạn đã tốt nghiệp 1 ĐH ở Việt Nam trước năm 2010 (ĐH nào cũng được nhé, miễn mình nói rõ mission đời mình là người ta cho đi.

Cơ hội du học Mỹ bao hết mọi chi phí cho tất cả các bạn đã tốt nghiệp 1 ĐH ở Việt Nam trước năm 2010 (ĐH nào cũng được nhé, miễn mình nói rõ mission đời mình là người ta cho đi. Bạn nào từng làm tình nguyện, công tác xã hội, nghĩ về người khác chứ không có gương mặt "khôn quắt queo-chỉ biết lợi cho mình", tiếng Anh trung bình (Toefl chỉ 71 tương đương trình độ lớp 12 hệ 7 năm), ĐH ở tỉnh, công tác ở nông thôn hoặc tỉnh xa thì càng được ưu tiên và khả năng đậu rất cao.

Chương trình Học bổng Hubert Humphrey 2016-2017 là chương trình học tập, nghiên cứu trong một năm, không cấp bằng, dành cho những cán bộ trẻ có nguyện vọng phục vụ vì lợi ích công cộng. Người trúng tuyển sẽ theo học một năm tại một trong những trường đại học hàng đầu ở Hoa Kỳ, trong đó có thực tập chuyên môn, đi thực tế, tham gia hội nghị và hội thảo về lĩnh vực:

Phát triển Nông Nghiệp và Nông thôn;
Kinh tế Phát triển/Tài chính và Ngân hàng;
Quản lý tài nguyên/Chính sách môi trường/Biến đổi khí hậu;
Quy hoạch Đô thị và Vùng.
Truyền thông/Báo chí;
Chính sách và Quản lý Công nghệ/hành chính công;
Quản lý Nguồn nhân lực.
Quy hoạch, Quản lý và Chính sách Giáo dục;
Quản lý Giáo dục Đại học;
Giảng dạy tiếng Anh (đào tạo giáo viên hoặc xây dựng giáo trình).
Chính sách & Quản lý Y tế Công cộng;
Chính sách và Phòng chống HIV/AIDS;
Giáo dục, Điều trị và Phòng chống Lạm dụng ma túy

Tiêu chuẩn dự tuyển
Tuổi từ 28-45; ít nhất một bằng đại học hệ 4 năm hoặc lâu hơn;
ít nhất 5 năm công tác, tính đến tháng 8/2016;ít hoặc chưa có kinh nghiệm sống ở Hoa Kỳ; khả năng lãnh đạo và đã từng phục vụ vì lợi ích công cộng; khả năng viết và nói thành thạo tiếng Anh, điểm TOEFL thấp nhất là 525 (thi trên giấy) hoặc 71 (thi trên internet) cho vòng sơ tuyển.

Học bổng này không dành cho những người mới tốt nghiệp đại học, các giảng viên đại học hoặc cán bộ nghiên cứu không ở cương vị quản lý (trừ ứng viên trong lĩnh vực Giáo dục, Điều trị và Phòng chống Lạm dụng ma túy, và Giảng dạy tiếng Anh), những người đã theo học sau đại học ở Hoa Kỳ từ một năm trở lên trong vòng 7 năm tính đến tháng 8/2016, hoặc đã từng ở Hoa Kỳ từ 6 tháng trở lên

Hỗ trợ tài chính:
Chương trình học bổng Humphrey sẽ cung cấp cho người trúng tuyển các hỗ trợ tài chính sau:
Vé máy bay khứ hồi quốc tế;
Học phí tại trường đại học;
Bảo hiểm tai nạn/ốm đau;
Phí ăn ở hàng tháng; và
Chi phí mua sách cũng như các hoạt động chuyên môn.
Chương trình học bổng Hubert Humphrey không cung cấp hỗ trợ tài chính cho những người thân đi theo trong thời gian học tập tại Hoa Kỳ. Thông tin thêm về chương trình học bổng Hubert Humphrey được cung cấp trên trang web của chương trìnhhttp://www.humphreyfellowship.org.

Đăng ký dự tuyển

Hạn chót nộp hồ sơ đăng ký dự tuyển: 17h00 ngày 3 tháng 8 năm 2015. Chỉ chấp nhận hồ sơ đăng ký dự tuyển trực tuyến. Để nộp Hồ sơ dự tuyển trực tuyến, vui lòng vào trang web http://apply.embark.com/student/humphrey/fellowship/.

Buổi cung cấp thông tin về chương trình học bổng Hubert Humphrey năm học 2016-2017 sẽ được tổ chức vào 10h00, thứ Sáu, ngày 15 tháng 5 năm 2015 tại Phòng Đa chức năng, Đại sứ quán Hoa Kỳ, tầng 1, toà nhà Rose Garden Tower, 170 Ngọc Khánh, Hà Nội. Để đăng ký tham dự buổi cung cấp thông tin ở Hà Nội, xin vui lòng gửi e-mail đến pas.culture@gmail.com trước 17h00 ngày 13/5/2015. Tại thành phố Hồ Chí Minh, buổi cung cấp thông tin sẽ được tổ chức vào lúc 9h00, thứ Sáu, ngày 15 tháng 5, tại Phòng Đa chức năng, Tổng Lãnh sự quán Hoa Kỳ, tầng 8, toà nhà Diamond Plaza, 34 Lê Duẩn, Quận 1. Xin vui lòng gửi e-mail đến nguyenlh2@state.gov để đăng ký tham gia buổi cung cấp thông tin này. Cám ơn bạn T đã cung cấp thông tin này cho các bạn trẻ.

Đây là tuyến đường duy nhất ở Việt Nam không có nhà cửa hai bên đường, được quy hoạch theo hướng phát triển đô thị xanh bền vững với 50 m sâu kể từ lề đường bao phủ cây xanh, hai bên vỉa hè được trang trí hoa và tiểu cảnh.

Đây là tuyến đường duy nhất ở Việt Nam không có nhà cửa hai bên đường, được quy hoạch theo hướng phát triển đô thị xanh bền vững với 50 m sâu kể từ lề đường bao phủ cây xanh, hai bên vỉa hè được trang trí hoa và tiểu cảnh....

http://vneconomy.vn/bat-dong-san/da-nang-khanh-thanh-duong-ba-na-suoi-mo-20150425081035973.htm


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=989729074413285&id=511088052277392

Admin vừa đọc 1 bài trên CLB chia sẻ từ chị Tuyết, trà khổ qua

Admin vừa đọc 1 bài trên CLB chia sẻ từ chị Tuyết, trà khổ qua

"CON ĐƯỜNG PHẤN ĐẤU CỦA MỘT CON DƯỢNG
Mình được gặp Dượng lần đầu vào khoảng Tháng 9/2014 sau một khoảng thời gian dài âm thầm theo dõi, chiêm nghiệm, học tập và cố gắng bỏ bớt tính xấu theo từng bài viết của Dượng. Từ sau lần gặp, rồi nhờ sự giúp đỡ của Dượng, mình đã bắt đầu giới thiệu sản phẩm trà #Karantina đến mọi người từ T11/2014. Trước đó, dù đã nhận giấy phép từ T5/2014 nhưng mình cứ loay hoay sản xuất rồi nhập kho. Cơ bản là với bọn mình, kinh doanh thực sự là một chân trời quá mới mẻ và cuộc chiến khốc liệt.
Nhờ Dượng giới thiệu, đã có nhiều phóng viên giúp mình PR, nhiều đài truyền hình đến quay phim và phát sóng chương trình miễn phí. Bọn mình đã mang #Karantina lên sóng VTV6, VTV1, HTV7, HTV9 và VTC10 rồi lên báo Doanh Nhân Sài Gòn Cuối Tuần, báo afamily.vn. Nhờ đó, c công việc đưa sản phẩm ra thị trường cũng tiềm năng hơn: Tháng 12 bọn mình bán được hàng một cách trôi chảy; Tháng 01 và Tháng 02, thậm chí có lúc sản xuất không kịp để giao hàng. Việc này dạy mình phương pháp làm kế hoạch, từ việc lên kế hoạch kinh doanh --> kế hoạch stock hàng --> kế hoạch sản xuất --> kế hoạch stock nguyên liệu --> kế hoạch trồng nguyên liệu... Bọn mình tự tin thấy hôm nay mình đã trưởng thành hơn hôm qua 1 tuổi.

Nói về thành viên CLB Con Dượng, thật không có gì vui bằng, khi đơn vị nhận phân phối trọn gói sản phẩm của mình là một nhóm các bạn trong CLB mình. Cám ơn Hiền Phạm, Dang Thi Lua đã đồng hành. Rồi những giúp đỡ âm thầm mà quý giá, từ cơ hội bán hàng đến kinh nghiệm trong ngành của chị Trucsuong Suong, việc mang hàng mình sang nước ngoài của chị Thuỷ, việc cõng hàng đi bán của bạn Nguyễn Phước Thành, Lee Trinh và toàn bộ hệ thống CLB Con Dượng trong chương trình Áo Ấm Mùa Đông. Ngẫm lại, hình như đây là sản phẩm của CLB mình chứ không chỉ của riêng nhóm cty mình? Vì người mang sản phẩm đi giới thiệu toàn là Con Dượng.

Hôm kia mình gặp Thắng Nguyễn, ngồi cả buổi trò chuyện về công việc, về team tình nguyện, về cuộc sống. Mình nói với Thắng "khi nào chị có gì khoe với Dượng, chị mới đến gặp Dượng lần 02, và chị sẽ cố gắng để lần 02 đến thật sớm".

Mình viết những dông này cho một ngày khó khăn, một ngày ngồi vắt óc suy nghĩ xem làm sao để tăng doanh số, làm sao để đưa hàng ra nước ngoài, làm sao để đưa hàng vào siêu thị AEON (mình vừa gửi mail cho siêu thị và hồi hộp chờ đợi vì không tìm ra contact người cần gặp). Mình ngồi xem cái clip giới thiệu nông trại và những công đoạn sản xuất ra sản phẩm #Karantina do VTC10 quay đẹp lộng lẫy để tự động viên mình. Mọi người click vào xem chung cho vui nha.

Đó là con đường mình đang đi, rất nhiều Con Dượng đồng hành cùng đang đi chung, liệu rằng có nhóm sản phẩm nào cũng như mình không nhỉ.?"

Chị Tuyết, và tất cả thế hệ trẻ nước Việt mình, hãy cố gắng hơn nữa. Để mai đây, nước mình sẽ giàu có, người mình sẽ văn minh hanh phúc,

Đời sẽ có tên tụi mình...giống như Dượng đang mơ ước.

https://www.youtube.com/watch?v=SWMuxvqA-nw


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=989283197791206&id=511088052277392

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

Ad đọc và thấy thông cảm cho nghề này quá.

Ad đọc và thấy thông cảm cho nghề này quá. Ai từng lái xe ô tô đi trên đường với xe máy vây quanh hỗn loạn, sẽ hiểu cảm giác của người cầm lái. Bao giờ thói quen từ bỏ xe máy để đi xe buýt để đô thị văn minh hình thành, khi ấy mỹ quan đô thị mới đẹp.

Các quán cà phê, quán ăn, khu vui chơi....nên miễn phí theo đợt cho khách đi xe buýt thường xuyên để khuyến khích mọi người. Hoặc giảm giá cho bạn nào có vé xe buýt chẳng hạn, hãy thử trên fanpapge của các bạn xem. Vừa quảng cáo cho fanpage của các bạn, cửa hàng của các bạn, vừa tốt cho xã hội. Các comment quảng cáo cửa hàng nào đó miễn phí, giảm giá cho khách đi xe buýt sẽ được hiện lên trên TnBS cho độc giả ủng hộ. Và có thể gửi mail để TnBs quảng cáo giùm các bạn.


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=989135354472657&id=511088052277392

Cách đây 1 năm, TnBS mở ra phong trào giúp nông dân Việt với các chiến dịch giải cứu cà chua, bí đỏ,.

Cách đây 1 năm, TnBS mở ra phong trào giúp nông dân Việt với các chiến dịch giải cứu cà chua, bí đỏ,...và bạn L là một tình nguyện viên rất nhiệt tình. Sau này, khi chương trình kết thúc, bạn tự doanh với một nhà hàng bò bíp-tết ở 146 Nguyễn Văn Thủ, quận 1. Hiện bạn đã nhận khá nhiều con dượng từng là tình nguyện viên vào làm việc. Dượng Tony đánh giá đây là một người tốt, giỏi, nên admin mong các bạn ủng hộ chị ấy. Admin viết không hay như dượng nên không biết quảng bá sao, chỉ mong các bạn bấm like ủng hộ, tháng ghé 1-2 lần ăn đạm 4 chân từ Mỹ, từ Úc nhé. Cám ơn các bạn!

https://www.facebook.com/steakcornerrestaurant
https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-xpf1/v/t1.0-1/c23.0.200.200/p200x200/10382665_395719360590341_9107498623483037120_n.jpg?oh=7ff0dc899ea6830c430537a6a07570c4&oe=55D40CA0&__gda__=1440124000_a3dc91cf2034e6991337e1fae376adc5
http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=988523777867148&id=511088052277392

Bạn nam nào đi học đi làm khu vực thị trấn Hóc Môn, hay Củ Chi khu vực tiếp giáp tp HCM nếu cần nhà ở thì liên hệ nhé, coi chăm sóc giùm một cái nhà vườn của người quen ở đó, cách cầu An Hạ 1-2km.

Bạn nam nào đi học đi làm khu vực thị trấn Hóc Môn, hay Củ Chi khu vực tiếp giáp tp HCM nếu cần nhà ở thì liên hệ nhé, coi chăm sóc giùm một cái nhà vườn của người quen ở đó, cách cầu An Hạ 1-2km. Đã có nhà cấp 4, điện nước đầy đủ. Cho ở miễn phí, tiền ăn tự túc. Nhiệm vụ dọn dẹp nhà cửa, tưới cây cối, chăm gà chăm chó (chó văn minh, có được cho đi học và có sổ khám bệnh) nên hiền khôn dễ thương lắm. Chỉ nhận bạn sạch sẽ biết làm việc nhà.

Liên hệ gia nhân qua email nguyenbadien09@gmail.com nhé.

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

HEO THÌ PHÚT.

HEO THÌ PHÚT.

Heo-thì phút (heathy foods) tức các loại thực phẩm giúp chúng ta khỏe mạnh. Cái này Tony đi Tây đi Tàu, gom nhặt trí tuệ của nhiều dân tộc, phỏng vấn những cụ ông cụ bà sống trên trăm tuổi mới rút ra được. Mình ráng bắt chước để sống thọ thọ chút, coi con cháu nó lớn lên ra làm sao, coi thiên nhiên cây cỏ ruộng vườn xanh mát ra sao rồi sau đó, mãi mãi chìm vào cát bụi, như vốn dĩ con người xưa nay vẫn thế.

Các hoàng đế xưa nay ở mọi quốc gia đều ước mơ cháy bỏng là "bất tử", "trường thọ" tuy nhiên đều chết sớm vì bệnh tật, dù quan thái y cho ăn toàn cao lương mỹ vị. Nên những quan niệm cũ về đồ ăn bổ dưỡng cần phải xem lại dưới góc độ khoa học hiện đại.

Các nhóm thức ăn chính là tinh bột, đạm, chất béo, rau củ quả cung cấp chất xơ và vitamin. Chất mắc tiền nhất trong các loại trên là đạm. Cũng là nguồn bệnh tật nhiều nhất. Đạm càng ít chân càng tốt cho cơ thể.

1. Đạm không chân: đậu các loại (xanh, đỏ, phộng, đen, nành…), tàu hũ, đậu phụ, tào phớ. Cá, lươn, trứng, tảo, sữa, phô mai…đều là đạm không chân. Ăn cái này tốt nhất. Nên 3-4 ngày/tuần.
2. Đạm một chân: rong biển, nấm các loại: tốt nhì. Nên ăn 1-2 ngày/tuần
3. Đạm 2 chân: gà, vịt, ngan…: đạm này nên ăn 1 ngày/tuần
4. Đạm 4 chân: heo, bò, dê: nên ăn 1 LẦN/tuần vì khó tiêu.
5. Đạm nhiều chân: cua, tôm: nên ăn 1-2 lần/tháng vì khó tiêu.

=> Nếu tuân theo biểu đồ này, sẽ không bị bệnh Gút, gương mặt sẽ thanh tú, dáng vóc sẽ đẹp đẽ sang trọng, bụng không béo trông xấu xí, mệt mỏi. Mặt đỏ gay gắt, nọng dưới cằm xệ ra, da căng bóng đầy mỡ, nhìn dâm đãng, ham ăn ngủ x-y hơn lao động học tập…là do có chế độ ăn ngược lại với biểu đồ trên, thịt suốt ngày thì nó sẽ gương mặt đầy xôi thịt. Đây là quan niệm của người Nhật và người Ý. Họ thích ăn cá, rong biển nên thọ, sống miết, gương mặt ai cũng nho nhỏ xinh xinh. Tuy nhiên việc người già ở Nhật ăn cá voi khiến thế giới lên án, gần đây người trẻ nước này đã bỏ văn hóa này.

Ngày xưa, cả thế giới đều chìm vào trong đói kém. Nên miếng ăn nó quan trọng với nhiều dân tộc. Tuy nhiên, khi kinh tế khá rồi, thì tư tưởng phải khá theo. Phải từ bỏ những cái cũ lạc hậu, chỉ ăn healthy foods thôi.

Cây cỏ có 3 nhóm là cây cảnh, cây hoang dã và cây trồng đại trà (dùng hạt giống và kỹ thuật để trồng quy mô lớn). Chỉ ăn cái thứ 3. Đừng có mấy chậu hoa trồng cho đẹp nhà cửa đường phố xóm làng cũng nhổ lên ăn. Mấy cây trong rừng trồng để có oxy cũng chặt, phải để nó sống để tạo oxy cho mình thở và cân bằng sinh thái, con cháu mình có chỗ sống bền vững.

Thú vật cũng 3 nhóm. Thú cưng làm kiểng trong nhà như chó mèo khỉ, thường đặt cho nó cái tên. Thú hoang dã như rắn rùa hổ báo voi trên rừng, tự sinh tự diệt. Đừng bắt ăn thịt con này, đánh bẫy con kia, khiến tự nhiên bị mất một mắc xích trong chuỗi thức ăn, dẫn đến tuyệt diệt cả 1 chủng loại. Và thú nuôi dưới dạng nông trại, như gà, bò, heo…là nguồn thực phẩm, mình bơm tinh ấp trứng, muốn cho sinh sản cỡ nào cũng được. Cũng chỉ được ăn cái thứ 3. Nếu ba ba, cá sấu, le le… bắt tự nhiên thì không ăn, phải bảo tồn. Nhưng nếu họ nuôi thành nông trại thì Ok.

Cách chế biến của người châu Á cũng có vấn đề. Vì khi giết thịt, người châu Á hay cắt tiết, cho máu chảy từ từ rồi con vật chết vì mất máu, vì chúng ta ăn luôn cái máu đó dưới dạng "huyết". Việc gây đau đớn 1 con vật như vậy, bên Tây nó có "súc quyền" tức quyền gia súc, không được hành hạ động vật, vì nó cũng có thần kinh, cũng đau đớn khi bị đánh. Nhưng mình nhìn ở góc độ khoa học đi, thường thì khi đau đớn kéo dài, con vật sẽ tiết ra chất độc để thần kinh nó dịu hơn. IQ thấp lè tè như gà, heo, bò…khi mình làm thịt đồng loại của nó, nó vẫn nhởn nhơ ăn thóc, gặm cỏ, nhưng nó vẫn biết đau khi mình giết. Còn động vật bậc cao hơn như khỉ, mèo, chó, rắn…nó sợ hãi đến cùng cực nếu thấy đồng loại bị giết. Khi sự sợ hãi đến cùng cực đó, cơ thể nó lại tiết ra nhiều chất độc hơn để trấn an. Nên khi mình ăn vào, không tốt cho sức khỏe. Tp Ngọc Lâm tỉnh Quảng Tây Trung Quốc là nơi tiêu thụ chó mèo khỉ rắn lớn nhất thế giới, tuổi thọ trung bình của dân cư ở đây chỉ 2/3 so với dân các vùng khác của Trung Quốc, kể cả vùng khắt khổ hơn như Cam Túc, Thanh Hải…dân vẫn sống thọ hơn. Tony có anh bạn thân ở đây tên Zhu, anh Zhu chẳng ăn gì ngoài động vật hoang dã vì anh có tiền. Rắn thì cứ phải cắt tiết để anh nuốt tim, húp máu sống trộn với rượu, mật gấu luôn có trong tủ lạnh, sâm cầm anh ăn ngày 1 cặp, thịt hổ thì tháng 1 lần, con gì anh cũng bắt ngâm rượu…nên nhà anh trên tường nhung nhúc đầu voi sừng trâu, hầm rượu toàn ngâm bào thai hổ, rắn rết chim muông chứ hẻm phải hầm rượu vang sang trọng quý phái như nhà Tony. Anh Zhu do 1 lần ăn tiết canh con lợn mường nào đó, con sán thoát ra thành ruột, chui lên não. Anh qua tận Mỹ để mổ nhưng cũng không được, cứ mổ là nó trốn mất. Anh mài sừng tê giác uống miết mà bệnh càng nặng hơn, rồi cách đây mấy tháng, anh ấy đã "sự quang" (sự quang là tử vong, tự nhiên tới đoạn này cái chêm tiếng Tàu vô cho người ta biết mình rành nhiều sinh ngữ).

Trứng vịt/gà rất tốt cho cơ thể, nhưng phải là trứng tươi. Trứng lộn hoàn toàn không mát như nhiều người nghĩ. Con vịt con trong trứng khi mình luộc lên, nước sẽ nóng từ từ, con vịt con bên trong tưởng là trái đất biến đổi khí hậu, nên ráng thích nghi. Thích nghi 1 hồi thì hóa ra là bị luộc, nước sôi lên trăm độ. Con vịt con bên trong chết, nhưng đạm của nó không tốt nữa, vì đã bị biến hóa theo hướng đạm xấu. Kiểu con giun xéo lắm cũng oằn, cứ lấy cái đũa xéo nó miết thì nó cũng oằn người lên 1 cái rồi mới chết.

Cho nên các loại tiết canh, huyết tương, bào thai các loại như hà nàm rắn, trứng lộn, sừng tê giác, hổ báo, thịt chó mèo khỉ vượn, chim muông hoang dã…không tốt chút nào. Rượu ngâm động vật mình cũng từ chối nhé, chỉ rượu hoa quả thì uống vài ba ly, nói xin lỗi, tôi chỉ dùng heo-thì phút (healthy foods). Ai ép mình, giận mình kệ họ chứ, health là của mình, mình phải giữ.

Người Tàu cũng có món gà đi bộ. Con gà sẽ bị cột chặt đặt trên cái chảo nóng, dưới này đốt lửa. Nó thấy nóng, co 1 chân lên. Rồi thả chân này lên chân kia xuống, cứ thế co lên thả xuống cả trăm lần đến khi ngã gục. Người ta cắt cặp chân đó, hầm thuốc bắc, nói bổ dưỡng, tức gà đi bộ. Nhưng ăn xong chả thấy bổ dưỡng đâu, chỉ thấy ngày càng ốm yếu. Người Hàn thì bắt con bạch tuộc sống chấm sốt rồi bỏ vào miệng, con bạch tuộc sẽ bám vào thành cổ, tạo cảm giác thú vị cho người ưa cảm giác mạnh, với điều kiện là răng phải chắc khỏe, nhai nuốt phải thật nhanh. Tony có anh bạn tên Kim, một lần anh ăn bạch tuộc sống ở một nhà hàng Seoul, tốc độ nuốt không bằng khả năng bám dính của con bạch tuộc, anh Kim bị ngạt thở và cũng đã "sự quang".

Bộ đồ lòng của gà vịt heo…mình cũng không nên ăn nhiều. Vì các loại thực phẩm này đều nuôi dưới dạng nông trại, cho ăn thức ăn tổng hợp, trong đó có nhiều kim loại nặng vẫn còn tồn trữ trong các nội tạng. Nên bộ lòng không còn sạch sẽ và ngon lành như xưa. Chúng ta cũng có thể ăn, nhưng ít lại. Còn tiết canh thì tuyệt đối không, thế giới hiện đại bây giờ sản sinh nhiều loại chủng virus mới, chưa kể sán lãi các loại trong máu động vật sống, ăn vào chỉ gây hại chứ không có "mát bổ" như người ta vẫn tưởng.

Trong khi đó, hoa quả lại là 1 sự bổ dưỡng đến kỳ diệu của thiên nhiên. Cây xanh nó hay lắm, nó bọc quanh "hạt" tức mầm sống thế hệ sau một lớp thịt quả rất thơm ngon. Trong tự nhiên, khi quả chín rớt xuống, lớp thịt ngọt ngào bọc quanh hạt sẽ là dinh dưỡng cho hạt nẩy mầm, sinh trưởng tốt trong giai đoạn đầu. Đu đủ, bí đỏ, cà chua, dưa hấu, na…đều có lớp thịt thơm ngon bọc quanh hạt là vì vậy. Mình nên tập trung ăn cái này, lấy hạt ra, gieo xuống, giờ có phân bón rồi nên không lo hạt thiếu dinh dưỡng để nẩy mầm vươn lên.

Vậy nhé, chúng ta cùng nhau ăn healthy food, đạm ít chân, rau xanh, hoa quả…. Cố gắng ăn uống lành mạnh, ăn để sống tốt đời đẹp đạo, chứ hẻm phải sống để ăn-cái gì cũng há mồm ra. Mình cũng phải tập thể dục thể thao thường xuyên để đừng có "sự quang" sớm quá.

Các chủ nhà hàng quán cà phê, quản lý các xí nghiệp công sở có thể in ra đoạn đầu đưa nhân viên mình đọc để các bạn trẻ thay đổi, năng suất lao động cao hơn.

Các chủ nhà hàng quán cà phê, quản lý các xí nghiệp công sở có thể in ra đoạn đầu đưa nhân viên mình đọc để các bạn trẻ thay đổi, năng suất lao động cao hơn. Mình hoàn toàn có thể tạo những môi trường làm việc kiểu Singapore ngay chỗ làm việc của mình.

Endorphins là hooc-môn giúp người ta vui vẻ, luôn cảm thấy yêu đời, nghĩ ra được cái mới, lúc nào cũng tự tin, căng tràn sức sống.

Endorphins là hooc-môn giúp người ta vui vẻ, luôn cảm thấy yêu đời, nghĩ ra được cái mới, lúc nào cũng tự tin, căng tràn sức sống...

Endorphins chỉ tiết ra trong cơ thể mỗi người khi có sự vận động tập luyện. Không mua được bằng tiền.

Bạn đã tập gym hay chạy bộ hay đơn giản tham gia một môn thể thao nhẹ nhàng như cầu lông, yoga...chưa? Nếu chưa, đứng dậy và tập thể dục ngay, đừng nặng nề nữa, ớn quá. Tuổi trẻ gì mà lười biếng vậy?

Nhức đầu?

Nhức đầu? Hãy thay đồ đi Singapore uống cà phê!

Từ một hòn đảo xơ xác trong đói nghèo, Singapore trở thành đô thị kiểu mẫu đến nỗi dân cư Băng Cốc, Manila, Jakarta, Thượng Hải, Bắc Kinh, Đài Bắc, Seoul,…có khẩu hiệu "hãy văn minh và nhanh nhẹn như người Singapore", vì so với người Sing, họ hãy vẫn còn chậm vài nhịp. Năng suất lao động của mỗi cá nhân chính là chìa khóa đưa quốc gia này trở nên thịnh vượng.

Hà Nội, Đà Nẵng, Tp HCM đều có đường bay trực tiếp, sắp tới là Phú Quốc và Đà Lạt. Với chi phí vài ba triệu đồng (nếu book trước các hãng giá rẻ chỉ có thể còn 1 triệu/khứ hồi), việc đến Singapore uống ly cà phê rồi về là thú vui của giới trẻ Đông Nam Á, vì chỉ 1-2h là tới, miễn visa vì cùng cộng đồng Asean. Tham quan đường phố bằng xe buýt là tour không nên bỏ qua.

Đường phố ở Singapore trồng rất nhiều cây xanh, được bón phân và cắt tỉa, xịt thuốc BT định kỳ để tránh sâu ăn hại lá, gây ngã đổ mà không gây hôi cho môi trường (Tony thấy hay nên có nhập thuốc này về để cung cấp cho các công ty công viên cây xanh). Cứ 6 tháng, cả Singapore sẽ có chương trình fumigation, luân phiên các khu dân cư, công viên…vì ở nước nhiệt đới, muỗi mòng rất nhiều (thuốc xịt muỗi này Tony cũng có bán).

Phần lớn người Singapore đi lại bằng phương tiện công cộng. Đô thị hiện đại phải như thế, mình chọn ở Tp thì phải chấp nhận sử dụng phương tiện giao thông của thành phố, phải nghĩ cho cái chung chứ không phải sự thuận tiện cho cá nhân mình. Học sinh từ lớp 3 trở đi là có thể tự đón xe buýt đến trường. Nhân viên đi làm chọn metro để đến nơi làm việc. Công sở mở cửa từ 9-10h sáng đến 9-10 giờ đêm (làm hết việc chứ không phải ở lại công ty lên facebook chat chit như nhiều bạn ở Mỹ, cũng bày đặt 8-9h tối mới về nhưng làm toàn thứ tào lao, ngồi chat tốn điện, quản lý nên đuổi về sớm). 11h đêm là giờ đi chơi nên đừng ngạc nhiên nếu bạn bè hẹn mình gặp lúc 11h30. Lương lao động phổ thông/sinh viên làm thêm được trả theo giờ, ví dụ 5-8 SGD/h nếu bưng phở. Ở Sing, làm gì cũng phải nhanh thiệt nhanh, bưng ra cho khách xong vô bưng tô khác liền, bưng chậm quá sẽ bị chủ xô té ngã dập mặt vô tô phở. Nếu lúc không có khách, nhân viên phải đi nhìn ngó khắp quán, lau chùi từng mm bàn ghế, kính, toilet, …TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC NGỒI mà không làm gì hoặc ôm cái Iphone. Nên bạn nào CHƯA TỪNG LÀM VIỆC NHÀ THÌ LÀM Ở ĐÂY, 2 NGÀY LÀ BỊ ĐUỔI. Nếu mặt mũi nhăn nhó cau có, không nói không cười thì cũng bị chủ đuổi. Cuối ngày nó kêu mình lại trả tiền rồi nói "you are very good but not suitable in here lah".

Nhân viên ở các công sở cũng vậy, cứ ngồi cà rề cà rề cả buổi chưa xong cái báo cáo sẽ bị xô té dập mặt vào màn hình máy tính. Sếp giao việc sẽ giao luôn deadline hoàn thành, ví dụ sếp giao mình làm báo cáo thông tin về các cửa hàng bán Smartphone ở Orchard Road, 3h45 chiều thứ 6 nộp. Rồi hết, không hỏi lại. Mình tự triển khai. Tự hiểu là báo cáo sẽ có đầy đủ các thông tin như tên cửa hàng, chủ cửa hàng, giờ mở cửa đóng cửa, doanh số trung bình, đang bán loại ĐT gì, giá cả, nguồn hàng, khả năng hợp tác với hãng mình…chứ không có chuyện đứng ẹo 1 bên cười cười hỏi "thưa sếp báo cáo gồm những cái gì ạ", hỏi mấy câu như vậy sẽ bị quánh giá là thiếu i-ốt. Sếp đang cầm ly cà phê trên tay, nghe mình hỏi mấy câu ngáo ngơ này sẽ tạt thẳng ly cà phê vào mặt cho chừa cái thói ít động não. Làm thế nào có được thông tin cho báo cáo đó thì tự suy nghĩ, nghĩ không ra thì qua Mỹ làm, nhé. Phải sáng tạo và sáng tạo. Ở Sing, từ phổ biến nhất ở công sở là Innovation, tức "phải nghĩ mới, sáng tạo", nghe riết mà từ đó xe Innova ra đời.

Nhân viên thực tập hoặc mới nhận việc, mặt mũi phải lanh lợi tươi cười, tay chân phải hoạt bát, vừa đi vừa chạy mới được giữ lại, mới được xem xét tăng lương. Ngày xưa, sinh viên quốc tế được cho vay vốn, với ĐK ở lại làm 3 năm trả nợ. Tuy nhiên, gần đây nhiều bạn vẫn cứ nợ hoài vì tốt nghiệp rồi, phỏng vấn miết mà không ai nhận, do tư duy máy móc rập khuôn quá hoặc chậm chạp. Nên các bạn trẻ, muốn có năng suất lao động, chỉ đơn giản là giải phóng sự trì trệ của tư duy và cơ thể. Hãy nhìn nhân viên quét dọn ở sân bay Changi, họ vừa đi vừa chạy, vừa liếc nhìn chỗ nào bẩn là lao tới hút bụi hay nhặt rác lên liền, tuyệt đối không tò mò tiểu nông nhìn người khác. Ông lái xe buýt thì vừa lái xe vừa đeo headphone thuyết minh cho khách du lịch. Cả đất nước vừa đi vừa chạy từ mờ sáng đến tối khuya.

Anh bạn Tony hiện là chủ một chuỗi cửa hàng bán cháo ếch ở đây nói, tao sẵn sàng nhận nhân viên bất cứ quốc tịch nào với điều kiện theo thứ tự ưu tiên là (1) nhanh nhẹn (tư duy và cơ thể), (2) sáng tạo, nghĩ ra được cái mới, không bảo thủ tự ái, (3) chăm chỉ kỷ luật (đến đúng giờ, về trễ giờ), (4) tiếng Anh tốt, (5) vui vẻ, cầu tiến, ham học hỏi. Đó là tính cách của lao động người Sing, và cũng là lý do mà các tập đoàn đa quốc gia đều có trụ sở ở Singapore để điều hành công việc ở toàn bộ châu Á.

Nếu làm biếng bay sang Harvard thì ở Singapore cũng có ngôi trường vô cùng nổi tiếng mang tên Lý Quang Diệu (search Lee Kuan Yew school of public policy), được xem như là 1 trong 3 trường đào tạo lãnh đạo doanh nghiệp tốt nhất thế giới. Ai tốt nghiệp thạc sĩ trường này ra thì thôi, đã có đơn đặt hàng từ lúc mới bước 1 chân vào cổng trường. Trường có nhiều suất hạc về kỹ năng quản lý doanh nghiệp trong 1-2 tuần đến vài tháng, bao ăn ở. Bạn có thể đăng ký hạc ở đây để về làm việc tốt hơn, có nhiều quan hệ quốc tế rộng lớn hơn, vì bạn hạc toàn là chủ/CEO các tập đoàn, đều là người giỏi giang xuất chúng cả. Các bạn ngành kinh tế nên lâu lâu xin nghỉ 1 vài tháng, tham gia những khóa ngắn hạn như vầy. Search "short course in management, marketing, sales, finance, human resource, real estate, international trade…" tùy theo lĩnh vực mình làm, muốn đi nước nào thì search nước đó, gần nhất và tốt nhất châu Á thì ở Singapore, trường nào cũng được, tùy túi tiền. Hạc hạc, đời mình ráng đi du hạc/thực tập sinh 1 lần, không full time được thì cũng vài ba tháng…

Các trường học lưu ý nếu cho học sinh đi sông nước trong dịp lễ, hãy sắm cho các em một bạn một cái ba lô có thể sử dụng thành áo phao khi sự cố.

Các trường học lưu ý nếu cho học sinh đi sông nước trong dịp lễ, hãy sắm cho các em một bạn một cái ba lô có thể sử dụng thành áo phao khi sự cố. Có sự cố, nhảy xuống nước, mình sẽ nổi lên trong thời gian chờ ứng cứu. Các bạn đi ra đảo cũng nên mua sản phẩm này khi đi thuyền, phà. Các bạn có thể liên hệ làm đại lý để bán, các đơn vị từ thiện nên mua để tài trợ cho các em...

Nếu mỗi người trên phà có 1 cái ba lô kiêm áo phao như thế này, thì thảm họa phà ở Hàn Quốc đã không xảy ra. Rất mong mọi người lưu ý và ủng hộ sản phẩm này, thay vì bỏ đồ đạc vào ba lô hay sách vở vào cặp táp thông thường, đây là một giải pháp an toàn cho các bạn.

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

Các bạn kiến trúc sư hoặc sinh viên kiến trúc lưu ý, sắp có đợt học 1 tháng nâng cao trình độ kiến trúc ở Ý.

Các bạn kiến trúc sư hoặc sinh viên kiến trúc lưu ý, sắp có đợt học 1 tháng nâng cao trình độ kiến trúc ở Ý. Học phí 4 tuần này là 950 euro, euro đang rẻ, chỉ 20 triệu học phí vầy ok quá. Tháng 6 nhập học rồi, mình chuẩn bị đăng ký là vừa. Không cần bằng cấp tiếng Anh, chỉ cần nghe hiểu vẽ đúng con mèo thành con mèo là được.

Mình ở trọ xa xa chút, tự mua nồi cơm điện nhỏ nấu xôi ăn với chà bông hàng ngày thì khoảng vài ba chục triệu cũng đủ một tháng tu nghiệp này

http://www.florence-institute.com/TuitionFees.html

http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=987379634648229&id=511088052277392

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2015

Các bạn trẻ sáng nay suy nghĩ câu này nhé.

Các bạn trẻ sáng nay suy nghĩ câu này nhé. Và hiểu rõ số phận mỗi đời người rồi nhé. Tại sao người khác có căn hộ cao cấp, đi làm bằng xe ô tô, đi London New York họp hành hay du lịch suốt. Dù họ cũng xuất phát điểm, học hành y chang mình, tay trắng khi vào đời.

Khi có tí tuổi, người ta leo lên đỉnh cao nhất của nghề đã chọn. Hoặc sở hữu những nhà máy xí nghiệp, xây dựng từ những bãi đất hoang vu. Chủ những nông trường nông trại bát ngát, sống một đời phong lưu tuyệt đỉnh.

Vì khi họ chọn một việc gì để làm, họ làm hết sức mình. Không làm để đối phó, hay qua ngày để chờ qua đời. Chưa có ông chủ lớn nào ham ngủ nướng, ham chat chit, lười lao động chân tay, ham ăn uống nhậu nhẹt...

Nhóm bạn gì đó gửi mail hỏi về nơi đầu tư làm điện gió tốt nhất Việt Nam, TnBS mời bạn đến khảo sát ở đây.

Nhóm bạn gì đó gửi mail hỏi về nơi đầu tư làm điện gió tốt nhất Việt Nam, TnBS mời bạn đến khảo sát ở đây. Gió 24/24h, 7/7 ngày, 12/12 tháng. Là điều kiện lý tưởng để làm điện gió. Xã Hướng Linh, huyện Hướng Hoá, tỉnh Quảng Trị. Mình tận dụng biến khó khăn thành lợi thế nhé

http://nongnghiep.vn/troi-hanh-noi-cua-gio-post75490.html

Trồng chuối quy mô công nghiệp, mô hình tốt cho các bạn trẻ khởi nghiệp.

Trồng chuối quy mô công nghiệp, mô hình tốt cho các bạn trẻ khởi nghiệp. Lưu ý nghiêm ngặt tuân theo tiêu chuẩn Global GAP, sau đó tiếp thị với những nước nhập chuối nhiều như Hàn, Nhật, Trung Quốc, Nga... https://www.youtube.com/watch?v=uyx6meovEes


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=986604894725703&id=511088052277392

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Từ một làng chài nghèo khó, nhìn sang bên kia là Hồng Công hoa lệ, người Trung Quốc quyết định hình thành đặc khu kinh tế Thâm Quyến (Shenzhen).

Từ một làng chài nghèo khó, nhìn sang bên kia là Hồng Công hoa lệ, người Trung Quốc quyết định hình thành đặc khu kinh tế Thâm Quyến (Shenzhen). Và ngày nay, Thâm Quyến trở thành trung tâm kinh tế, tài chính và xuất nhập khẩu của cả miền Nam Trung Quốc.

Điều ấn tượng nhất ở Thâm Quyến chính là những văn phòng 24h. Ngoài ca từ 8h-6h ban ngày để buôn bán với các nước đông bán cầu, có ca đêm từ 8h tối đến 6h sáng để xuất nhập khẩu với các nước Tây bán cầu như Mỹ, Canada, các nước Mỹ La tinh…

Theo chân anh bạn. 8h tối lái xe đến 1 tòa nhà cao tầng ở trung tâm, bắt đầu công sở. 12h đêm thì nghỉ, ra phố ăn khuya, 1h30 sáng vô lại. Cả mấy trăm văn phòng trong toà nhà đều nhộn nhịp nên không ai nghĩ đây là ban đêm. Các nhà máy giày dép, quần áo, đồ chơi, điện thoại, điện tử…vẫn làm 3 ca, nên giao dịch, email, điện thoại rôm rả. Mùi cà phê thơm nồng, những bước chân đi vội. Gương mặt ai cũng lanh lợi hoạt bát, điện thoại tiếng Hoa tiếng Anh buôn buôn bán bán. Bên Mỹ email qua 1 cái, bên này trả lời, báo giá liền. Nên họ lấy hết các đơn hàng, còn mấy đối thủ cạnh tranh như Thái Lan, Indonesia, Cambodia…thì lúc đó mắc ngủ, ngày hôm sau mới trả lời, rồi tối hôm sau bên Mỹ mới trả lời lại, rồi ngày hôm sau nữa mới nhận được thông tin, nên gút hợp đồng rất khó. Vì để có 1 hợp đồng xuất khẩu, người ta phải trả giá qua lại cả chục cái email và điện thoại. Ở các văn phòng 24h này, nửa đêm vẫn gọi dịch vụ DHL, Fedex tới giao nhận chứng từ, hàng mẫu. Ngân hàng vẫn mở cửa để rút tiền, thanh toán bộ chứng từ. Vẫn bốc dỡ hàng và làm thủ tục hải quan ở cảng. Xe tải và container vẫn chạy rầm rập trên đường. Các kho bãi sáng đèn và nhộn nhịp suốt đêm.

Phần lớn nhân sự ca đêm đều là các bạn trẻ mới ra trường, chưa vướng bận gia đình, đầy nhiệt huyết. Các bạn tự lên mạng tìm kiếm đối tác nhập khẩu, giới thiệu, trao đổi, luôn tay luôn chân chứ không chờ ai giao việc. Tất nhiên lương bổng cũng cao hơn ca ngày. Thành một cộng đồng làm theo giờ Mỹ trên đất Trung Quốc, mọi người vẫn hẹn nhau gặp gỡ, cà phê lúc 3h sáng để bàn công việc, và rủ nhau đi nhậu sau giờ làm, tức 6h sáng. Có vũ trường mở cửa lúc 10h sáng cho đối tượng này, đông nghịt người. Tới 2h chiều thì đóng cửa vì "khuya" quá rồi, phải về nghỉ để tối lại đi làm.

Trước đây, Thâm Quyến chỉ là một huyện nhỏ của tỉnh Quảng Đông ( huyện Bảo An), giờ trở thành đặc khu kinh tế tách ra. Tuy vậy, tỉnh Quảng Đông vẫn là tỉnh giàu, với thành phố thủ phủ là Quảng Châu, tổng tài sản GDP khoảng 850 tỷ đô la = Việt Nam (140 tỷ đô la ), Thái Lan ( 360 tỷ), Philippines ( 250 tỷ) cộng lại. Trong khi dân số của Quảng Đông chỉ khoảng 90 triệu, bằng Việt Nam. Dân Quảng Đông vô cùng giàu có, đi nước ngoài du lịch học tập như đi chợ. Có tiền nên cơ sở hạ tầng được tái đầu tư, đường sá rộng rãi đẹp đẽ, tàu cao tốc chạy vù vù, tàu điện ngầm mát rượi, thành phố xanh tươi, y tế, giáo dục đều được trợ cấp. Lượng hàng hóa thông quan của cảng Thâm Quyến hàng năm là 22 triệuTEU, gấp 10 lần cảng Sài Gòn, gấp 36 lần cảng Hải Phòng, cảng lớn nhất miền bắc nước ta. Thế mới biết các bạn làm ngoại thương chuyên nghiệp như thế nào. Bên cạnh đó là cảng Hồng Công (cũng khoảng 23 triệu TEU, cảng Quảng Châu 10 triệu TEU, nhưng bãi chứa container C/Y lúc nào cũng trong tình trạng không đủ chỗ chứa container (số liệu năm 2008). Làm việc nhiệt tình bất chấp thời gian, nghĩ ra việc và làm luôn tay luôn chân chứ không ngồi chờ người khác sai bảo…là đặc trưng lớn nhất lao động khu vực đồng bằng sông Châu Giang. Như vậy, sự giàu có của một xã hội chính là do lao động cật lực của mỗi cá nhân trong xã hội đó.

Trong khi đó, ở Đông Nam Á ( trừ Singapore) thanh niên trong độ tuổi lao động ngồi cà phê nhiều hơn ngồi trong nhà máy. Chiều đến thì người người nhà nhà đi nhậu, lượng bia tiêu thụ của các quốc gia này thuộc tốp đầu thế giới. Và ở rất nhiều công sở, hình ảnh nhân viên uể oải, bước đi chậm chạp, tác phong lừ đừ, tụ năm tụ ba tán gẫu hoặc không thì ngồi ngáp đến chảy nước mắt. Hoặc chăm chú chỉ để chơi game, coi tin tức, chat chit, facebook, nhìn vô màn hình máy tính với cặp mắt vô hồn như mắt giả. Nhưng sếp hay khách khứa đến giao dịch thì lập tức cáu giận, vì đã làm tôi thức giấc. Quen không làm việc nên động tác thừa nhiều, xử lý gì cũng chậm.

Vì ít làm, ít việc nên cũng ít tiền, gương mặt ai nấy buồn hiu buồn hắt. Thử quan sát 1 ngày ở một công ty xuất nhập khẩu gỗ ở Phnom Pênh, màn hình trước mặt mở ra toàn các trang web liên quan tin tức ca sĩ diễn viên. Một số ôm iphone ipad coi facebook tò mò tọc mạch chuyện riêng tư. Cả chục nhân viên ngồi với vẻ mặt buồn xo, cứ mấy phút thì liếc coi đồng hồ một lần, đến 5h chiều thì vội vã tắt màn hình, đi nhậu, giải phóng năng lượng tích tụ cả ngày bằng cách vung tay chém gió phần phật trên bàn nhậu, trách người này người kia làm cho họ nghèo khổ. Và hôm sau thì đi trễ vì dậy không nổi. Lại vào công sở nhà máy, ngồi đếm thời gian cho hết ngày.

Và cứ thế, hết tuần, hết tháng, hết năm, hết đời người.

Cách chế biến hành tím, hati de tony

Cách chế biến hành tím, hati de tony

Thực phẩm màu tím rất tốt cho cơ thể, vì tính chống oxy hoá. Ăn củ dền, hành tím, khoai tím...sẽ giúp mình sống lâu và trẻ trung không già.

Hôm nay, TnBS sẽ hướng dẫn các bạn làm món dưa chua (pickle) kiểu Thái, dựa trên nguyên liệu hành tím đang ế của bà con nông dân.

Hành tím mua về, bỏ vào túi ny lông to, bỏ vào ngăn đá tủ lạnh khoảng 1h, sau đó lấy ra bóc, sẽ không bị rơi lệ. Bí quyết này hẻm ai biết, trừ một số đầu bếp.

Sau khi bóc, rửa sạch, để ráo. Bỏ vào cái thau nhỏ. Bỏ muối ăn, muối hột càng tốt, không có lấy muối i ốt ăn cho thông minh hơn người. Một kg hành thì bỏ 250 hột muối. Sau đó, đổ giấm gạo (hoặc giấm vải Kim Ngân càng tốt) cho ngập ngụa củ hành. Lấy một bịch nylong đổ đầy nước bịt kín, đè lên trên để hành lúc nào cũng ngập ngụa trong nước muối dấm (hoặc dùng cái dĩa to đè lên, đừng để hành ló mặt lên khỏi mặt nước, có màu đen thui hong đẹp). Ngâm trong 3 ngày cho trao đổi chất, muối và giấm vào hành, vị hăng của hành bị thoát ra bớt.

Trong vong 3 ngày, cứ đi qua đi lại coi thau hành miết. Đúng giờ, lật đật vớt hành ra, xếp vào cái thố thuỷ tinh lớn. Bỏ thêm vào sả, riềng, ớt nguyên trái, lá chanh. Một lớp hành một lớp đường cát. Có thể ăn sau một tuần, lúc này hành có vị chua, ngọt, hơi mặn, ít hăng, thơm mùi đồ ăn Thái.

Khi ăn, lấy ra, cắt đôi hoặc cắt làm tư củ hành, bỏ vào nước mắm, dầm miếng ớt. Rất bắt cơm. Hoặc thịt luộc ăn kèm.

Có thể bảo quản pickle này trong 6 tháng, còn nếu để dành đến mùa đông thì nên đổ dấm vào cho ngập, bảo quản 1 năm. Không cần bỏ tủ lạnh.

Hãy tích cực ăn hành ủng hộ nông dân Sóc Trăng. Bạn gái mỗi người làm 3 hũ, một hũ báo hiếu mẹ cha, một hũ tặng cô bạn thân hay đồng nghiệp hay sếp, ý nói đừng có hành hạ em nữa. Còn một hũ đem tặng chàng trai nào mình yêu mến, ý nói, em tặng anh hành tím, màu thuỷ chung đợi chờ, đây là tất cả tấm lòng của em.

Nó sẽ xiêu lòng, say đắm mình ngay. Một mối tình hành tím có thể sẽ bắt đầu. Mình muốn lấy lòng chàng trai người Tây thì mình ngâm hành Tây, lấy lòng chàng trai người Nhật thì ngâm hành Nhật, còn mình muốn lấy lòng chàng trai người Kinh thì minh ngâm hành tím...Sóc Trăng.

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

Truyện đọc cuối tuần.

Truyện đọc cuối tuần. Cái lạ của văn phong Tony là "đọc dù có 1000 lần vẫn cứ cuốn hút như lần đầu tiên đọc" (em Tony nói vậy). Mời các bạn nghe chuyện bên Mỹ.

Sau một thời gian chỉ bán online, hiện sách Cà Phê cùng Tony đã bán rộng khắp các nhà sách toàn quốc, các bạn ở Tp HCM có thể nay hoặc mai đến hội chợ sách bên hông Bưu Điện tp HCM để mua trực tiếp nhé.

Sau một thời gian chỉ bán online, hiện sách Cà Phê cùng Tony đã bán rộng khắp các nhà sách toàn quốc, các bạn ở Tp HCM có thể nay hoặc mai đến hội chợ sách bên hông Bưu Điện tp HCM để mua trực tiếp nhé. Buổi tối ở đấy khá thú vị. Hình do admin chụp chiều nay.

Cám ơn bạn Hiếu đã gửi cho dượng Tony nấm linh chi, nấu lên uống rất tốt.

Cám ơn bạn Hiếu đã gửi cho dượng Tony nấm linh chi, nấu lên uống rất tốt. Nhờ đó mà bệnh thuyên giảm mấy phần. Mấy gia nhân uống ké giờ đứa nào cũng da dẻ đỏ au, khoẻ mạnh.

Bạn Hiếu này vốn là kỹ sư tin học, nhưng từ bỏ việc việc văn phòng để lên Củ Chi thuê đất làm trang trại, hàng ngày tự chạy xe máy trăm cây số đi về, vượt qua bao thất bại đắng cay mới được ngày hôm nay, với cơ ngơi một nông trại linh chi nho nhỏ của riêng bạn. Các bạn có thể ghé tham quan trao đổi, hợp tác sản xuất nước linh chi, cao linh chi, bánh kẹo linh chi....giống người Hàn Quốc. Hoặc mua ủng hộ bạn.

Bạn Hiếu này 8x đời cuối, gương mặt chất phác đôn hậu của con gái đất thép. Tóc kẹp dài, mặc quần tây áo sơ mi hôm đi gặp Tony, trông rất chịu thương chịu khó. Nhìn bạn, Tony cứ ngỡ là hình ảnh con cò lặn lội của phụ nữ Việt Nam xưa. Dáng vẻ khắc khổ nhưng rất tự tin. Tony khuyên bạn vội gì thì vội, đừng có đi mau quá, coi cô gái trong bài đi chùa Hương kìa

"em không dám đi mau
sợ chàng chê hấp tấp
số gian nan không giàu"

Nhưng nhìn bạn thì Tony biết là tương lai giàu lắm. Vì quá chăm chỉ, thông minh, hiền hậu...

Các bạn nam trong clb con dượng đâu hết rồi?

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Cái chết của Chu Du

Cái chết của Chu Du

Đọc Tam quốc, ai cũng biết đến nhân vật Chu Du, vì ghen tỵ với Khổng Minh mà hộc máu chết ( theo truyện, không phải lịch sử). Đó là cái chết vì đố kỵ, mang đậm màu sắc của văn hoá Trung Hoa. Càng gần khoảng cách địa lý với Trung Quốc thì càng bị cái tính này nó lây lan, bên Hàn, bên Nhật...cũng bị. Càng xa biên giới, càng thoát văn hoá Trung Hoa thì tính đố kỵ cũng bớt dần. Tony thích văn hoá miền Tây Nam Bộ, là vùng đất mới, chưa từng bị phong kiến Trung Hoa ra sức đồng hoá, nó gần với văn hoá Miên Thái, hào sảng và phóng khoáng, bao dung và thiệt tình. Chẳng hạn như vùng Cà Mau, trong làng ai có gì vui như đỗ đạt, trúng số, trúng lúa, thăng chức...thì hầu như cả làng bưng đồ đến, đổ bánh xèo, uống gụ, chung vui mừng rỡ một cách thật lòng. Tỷ lệ người nhiễm virus Chu Du không phải là không có, nhưng ít hơn, do xung quanh mọi người ít so sánh hơn thua. Vì là vùng đất mới nên người ta phải đùm bọc nhau trong những ngày gian khó đi mở cõi, đau thật với nỗi đau chòm xóm, vui thật với niềm vui của người khác, hằn trong suy nghĩ qua nhiều thế hệ, thành nét hào sảng phương nam. Không có chuyện giả lả giả tạo, ăn nói cho hay nhưng trong lòng nghĩ khác, chỉ muốn mình hơn, còn mong ai cũng te tua, nghèo khổ, dốt nát, xui xẻo, xấu xí.

Tony có khá nhiều bạn từng là những người bạn thật tốt. Nhiều lúc thời sinh viên, Tony đói xanh mặt, qua nhà trọ của bạn mượn tiền, bạn chỉ có 20 ngàn, bạn chia cho một nửa. Ra trường, nhóm bắt đầu chia rẽ, vì ai đó khó chịu khi đứa khác tìm được việc làm ngon hơn. Rùi rạn nứt khi bạn cùng nhà trọ mua nhà ở thành phố. Sự bực bội dâng đến đỉnh cao, mời đi tân gia là không đi, hay đi cũng qua nói vài câu xỉa xói móc méo. Ngồi lầm bầm, kiểu mẹ tức muốn chết, mình vẫn còn nhà trọ mà nó đã chung cư cao cấp. Rùi chấm dứt quan hệ.

Khi facebook ra đời, âm thầm theo dõi. Thấy bạn post tấm hình nhà mới, 2 đêm mất ngủ, ra sân đá thúng đụng nia, quánh mèo quánh chó, khiến chó mèo tàn tật hết trơn. Thấy cô bạn post status đi Mỹ du lịch với chồng, nói cái con nhỏ này ăn gì mà may mắn thế, mất ngủ 3 đêm. Tất cả stt đều không bấm like, chỉ đọc. Rồi một ngày anh bạn post status mất việc, thì lòng vui mừng khôn xiết, lần đầu tiên bấm like. Rồi thấy cô bạn post status ly hôn, ôi trong lòng vui sướng biết bao, cho chừa, cái tội hôm bữa khoe đi Mỹ với chồng nha mậy, nhảy vô comment, ghi đại loại như " sao vậy bạn ơi, có cần gì thì mình giúp" mà trong lòng thì ngược lại, hả hê, vừa tắm vừa hát vang. Đi nhậu lúc ngà ngà say, nghe bạn nói " tôi vái ông bà cho ông A rớt máy bay chết cho rồi, nhìn chiếc máy bay riêng của ông ý mà ngứa mắt. Còn ông tỷ phú B, ông đó mà phá sản, tôi mở tiệc ăn mừng", sản phẩm công ty ông ấy tôi tẩy chay lâu rồi, mua làm giàu cho ông ấy à? Đi khách sạn ngủ vừa bật máy lạnh vừa mở cửa sổ cho thoáng, tiền điện khách sạn trả chứ mình đâu, chủ khách sạn giàu quá nên mở nước chảy cả đêm cho nghèo bớt, cho "lại tiền".

Phụ nữ thành đạt nào cũng bị gán câu "ôi cái con đó tài năng gì, nó cặp với ông này ông kia mới được như vậy". Lúc này, sự đố kỵ không còn bình thường nữa, nó đồng nghĩa với cái ác, cái vô lương. Nhiểu người với bệnh tiểu nông này dai dẳng, dù có chức vụ, học vị học hàm, có tiền có bạc, có vợ đẹp con khôn, vẫn mang văn hoá Chu Du ấy trên người, tự làm khổ mình ghê gớm. Mình không chọn được nơi sinh ra, không tránh được văn hoá địa phương ảnh hưởng, nhưng mình hoàn toàn có thể nhận ra và từ bỏ văn hoá cũ và không văn minh. Có nhiều cái văn hoá không hay của chị Hoa xóm trên mà em Nam cần phải từ bỏ, trong đó tính đố kỵ là cái đầu tiên.

Tony có anh bạn học chung, tên X. Rất thân vì lúc cơ hàn, cần gì cũng giúp. Nhưng tính ganh đua cũng lớn. Không phủ nhận tính ganh đua cũng có mặt tích cực, đó là động lực để không thua kém bạn bè. Việc Tony nói 2 ngoại ngữ lưu loát khiến anh lao vào học như điên, tối nào cũng đến 2 trung tâm để luyện. Có lần cô giáo yêu cầu đọc cuốn "Tư Duy Lại Tương Lai" và nộp bài cảm nghĩ, Tony lùng nhà sách hẻm có, mới qua nhà anh mượn. Anh trả lời, gì chứ sách tuyệt đối không cho mượn, Tony nói vậy bạn đi chung với tôi, tôi ra tiệm photocopy sao chụp 1 bản chỉ mất 15 phút thôi, bạn nhé, giúp tôi đi. Nhưng X nói không là không, khiến Tony không nộp được bài, nhưng cũng tốt nghiệp được. Năm 2006, qua chơi thấy Tony mua ô tô đi lại, anh tự nhiên chép miệng "sắm ô tô rồi à" rồi bỏ về ngay lập tức, về nhà vô phòng, bật đèn, tóc xoã rũ rượi, không ăn không uống không nói không cười mấy hôm liền. Anh cũng có ô tô, nhưng anh lại không muốn bạn bè có. Anh sống hạnh phúc, nhưng muốn bạn bè ly hôn hết, nên ai gặp anh than vãn chuyện chồng con thì anh khuyên nên bỏ vợ bỏ chồng, sống như thế làm gì, "như tôi tôi cũng bỏ". Anh khoẻ mạnh nhưng muốn mọi người bệnh tật để không hơn anh. Ai than vãn chuyện việc làm thì anh khuyên nên bỏ việc, đóng cửa công ty. Anh ngăn không cho mọi người học lên cao hay khởi nghiệp, mầm mống "cái gì có nguy cơ hơn tôi" là phải triệt tiêu sớm. Nhiều bạn đọc bài hay nhưng không dám bấm like hay share, lỡ đứa khác đọc được, "nó mà giỏi hơn chắc chết".

Này các bạn trẻ. Nếu bạn có tính trên, hãy suy nghĩ kỹ và dừng lại. Nếu không, nó sẽ uổng phí một đời người vì không làm được nghiệp lớn. Nếu tránh xa được bạn có thể loại này, còn nếu bắt buộc phải chơi, thì cố gắng giấu mọi thứ mình có như mèo giấu " hàng hoá Tony đang kinh doanh", vì nếu để họ thấy sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ, nặng thì hộc máu chết như Chu tiên sinh ấy chứ chẳng phải đùa. Bạn Nam nói, 2 vợ chồng nó nghe tin bạn X tới thăm nhà là phát hoảng. Vì X tới, sẽ đảo mắt nhìn quanh, nếu thấy nhà Nam có mua sắm cái gì mới, X về giận, phát bệnh. Nên vợ chồng nó dọn dẹp bắt mệt. Phải gửi xe hơi đi chỗ khác, giấu cái tivi xịn vào phòng, quần áo pyjama bóng loáng phải cất, phải lập tức mặc áo cụt quần què vào, gia nhân giúp việc phải lập tức ra khỏi nhà, đi lánh mặt, núp ngoài bờ rào biệt thự. Thằng Nam phải lập tức nhảy xuống lau nhà, con vợ phải ngồi nhặt rau, vú móm lòng thòng, tóc rối bù, vợ chồng giả bộ chì chiết nhau chuyện tiền bạc, con cái nó phải vọc đất vọc cát, mũi miệng phải lem nhem. Đang ăn tôm cua thì phải cất ngay, lôi rau muống nước mắm ra. Gương mặt phải teo tóp hốc hác, không được phúng phính trắng hồng, X không thích, giận.

Cũng mấy lần bạn nhậu nói mày biết doanh nhân ABC không, lúc hạc chung với tao, rớt lên trượt xuống, thi ĐH có 3 điểm, ngu lắm mày ạ. Chuyện quá khứ là quá khứ. Lúc nhỏ người ta hạc kém, nhưng sau này, cả quá trình tự đào tạo của họ, mình đâu có biết. Để có được sự nghiệp đó, người ta đã phải thức khuya dậy sớm thế nào, bạc tóc tính toán ra sao, chết bao nhiêu nơ ron thần kinh ...và sẵn sàng chịu n cái rủi ro. Để có được giải thưởng nào đó, người ta đã phải hy sinh những thú vui cá nhân, đã phải dùi mài kinh sử tập luyện quần quật thế nào, mình đâu có biết. Chỉ thấy thành quả và thay vì mình cũng cố gắng đạt được, lại sinh ra lòng ghen ghét, một cách rất Chu Du.

Người mình cũng ít công nhận tài năng của nhau. Không chịu thừa nhận trên đời, có những con người, tạo hoá cho họ khả năng hơn, và dĩ nhiên họ sẽ thành công hơn. Nhà văn Châu Á ít ai đọc tác phẩm của người khác, chỉ say sưa đọc đi đọc lại văn mình. Nhà báo hay vài người biết viết lách cũng vậy, không ai đọc ai, nên đề tài viết ngày càng teo tóp, bó hẹp, tư tưởng càng ngày càng bảo thủ. Nếu có thì ráng moi móc chê bai nhau cho được, dù chỉ là một lỗi nhỏ xíu. Vì vậy, khi đồng nghiệp được quốc tế công nhận, họ gần như hoá điên. Phần lớn nhà văn Trung Quốc cho rằng Mạc Ngôn bỏ tiền ra mua giải Nobel, cô lập ông. Mấy nhà văn lão thành vội lên viện ngôn ngữ Bắc Kinh nhờ dịch hết các tác phẩm sang tiếng Anh, đem qua nước ngoài chào hàng, nhưng tụi Tây vứt hết vào sọt rác vì đọc hẻm hiểu. Các nhà văn trẻ TQ còn thành lập hiệp hội anti- Mạc Ngôn, gửi đơn thưa kiện, chưa có tiền lệ trong lịch sử Nobel, làm tụi Tây không hiểu chuyện gì xảy ra ở văn hoá đó. Cứ có vài cuốn sách best seller và lập tức xuất hiện 1 nhóm người anti, kiện tụng, chỉ ngay cho dư luận thấy có 2 lỗi chính tả, 5 lỗi đánh máy, nhiều người hâm mộ nó quá là không được, "làm tao tức ói máu", còn vì sao tức thì chính họ cũng không hiểu.

Trí tuệ thay vì đi làm cái gì đó hay ho cho đời, lại suốt ngày đả phá người khác, thiệt uổng. Ở Trung Quốc, ngày 1 bạn đồng môn nhận giải quốc tế quốc gia, thì cũng là ngày bệnh viện tâm thần nhận cả chục bệnh nhân vào khám, cũng toàn các bạn cùng lớp chuyên lớp chọn, vì tức tối mà sinh ra tâm bệnh, ngồi bứt tóc móc mắt, xé quần xé áo.

Cũng là máu mủ ruột rà, nhưng cư dân Hồng Thị Công lại hoàn toàn không bị cái bệnh này như chị Hoa đại lục hay chị Đài Thị Loan, chủ yếu do văn minh phương tây trong giáo dục. Nên các bạn muốn thoát cái bệnh này, hãy vả vào mặt mình mấy cái nếu sợ người ta hơn. Mình phải sống thoáng đạt lên, nghĩ lớn lên, để vóc dáng cao to, lưng thẳng, ánh mắt nhìn trực diện, ăn nói hào sảng và có một tâm hồn vĩ đại.

Để kể nghe, hôm bữa họp lớp, có mặt anh X. Anh lại xách mé, ảnh nói nghe đồn Tony dạo này đi nước ngoài như đi chợ ấy nhỉ. Tony chỉnh ngay, cái này là không đúng. Anh nói thế không có tiền đi đâu à, làm ăn không được à, sắp phá sản rồi à, tan cửa nát nhà rồi à, nói thật đi để bạn bè lo cho. Mọi người há hốc mồm nhìn. Tony mới giải thích. Năm rồi Tony đi nước ngoài 20 lần, trong khi đi chợ có 1 lần, so sánh vậy là khập khiễng. Cái anh hỏi, ủa vậy giờ phải nói sao, Tony nói là lần sau phải nói " dạo này Tony đi nước ngoài như đi siêu thị ấy nhỉ".

Vì Tony, cũng hay đi siêu thuỵ.

Thể dục buổi sáng nào.

Thể dục buổi sáng nào. Cuối tuần phải vận động cho cơ thể có endorphin giúp vui vẻ tươi trẻ và sáng tạo, nghĩ ra cái mới nhé.

https://m.youtube.com/watch?v=-0aOXgR6PKU


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=984504321602427&id=511088052277392

Cần Thơ, Cần Giuộc, Cần Giờ

Cần Thơ, Cần Giuộc, Cần Giờ
Trong ba cần ấy em mơ cần nào?

Cần Giờ là mặt tiền biển duy nhất của Tp HCM, chỉ cách 40km, người dân tp có thể tắm biển. Biển ở đây có nhiều bùn của sông Sài Gòn, tuy nhiên đã hoà tan với nước biển mặn nên đã diệt hết vi khuẩn, bùn này tắm rất tốt cho da. Biển màu đen cũng là sự thú vị. Long Hoà là xã có bãi biển có thể tắm được, nên ở địa bàn xã, rất nhiều người dân tp mua đất để xây nhà nghỉ cuối tuần, chiều thứ 6 lái xe ra đấy, tối chủ nhật về. Xoài ở Cần Giờ cũng thơm ngon đặc biệt. Đất còn rộng, người còn thưa, vẫn còn là cơ hội lớn. Con đường ngang qua rừng Sác đẹp như châu Âu, một tiểu khu khí hậu riêng biệt, nhiều oxy, tốt để mở các trường thể dục thể thao, dưỡng lão, cắm trại cho thanh thiếu niên.

Biển Cần Giờ có nhiều hải sản ngon, vì phù du sông đổ ra sẽ là môi trường tốt cho các loài tôm cá. Thêm vào đó, nước lợ trong khu vực rừng ngập mặn lớn là môi trường thuận lợi để nuôi trồng thuỷ sản nước lợ như cá đối, cá dứa, bạch tuộc, cá mao ếch, nghêu, sò, ốc,...Các bạn trẻ ở đây có thể khởi nghiệp nuôi các loại thuỷ hải sản này, địa lý gần trung tâm tp nên độ tươi ngon sẽ ăn đứt hải sản từ các vùng khác, mình mạnh dạn đầu tư, không lo đầu ra nhé. Tony từng nuôi nghêu bán giống ở xã Long Hoà, nhưng đã cho một đứa em ở đó mượn đất làm, giờ cũng khá. Chịu cực lao động thì khá là dĩ nhiên rồi.

Cuối tuần, các bạn có thể đi Cần Giờ, đi hết đường Huỳnh Tấn Phát, gửi xe, đi qua phà. Qua bên kia, đón chuyến 90 đi thẳng xuống Cần Thạnh, xin ghé bãi tắm 30/4 đi bộ vô khoảng 200m tới bãi biển. Hoặc đến công viên 23/9 ngay khách sạn New World, gửi xe máy đón xe buýt 75 cũng được.

Cần Giờ là vùng đất vô cùng tiềm năng, các bạn nên tham quan cho biết.

Thứ Năm, 16 tháng 4, 2015

Chuyện cái cối xay

Chuyện cái cối xay

(viết cho các bạn trẻ trong CLB con dượng)

Dượng Tony thích dùng hàng hóa có nguồn gốc từ nông sản Việt, như uống nước trái cây của Le Fruit, và mới ăn thử Chocolate Vietnam do 2 bạn Tây ba lô sản xuất. Trong 1 lần du lịch sang nước ta, 2 cậu phát hiện ra Việt Nam trồng được cây ca-cao. Khác với cà phê có thể tự rang, tự xay để uống, thì từ hạt cacao, để làm thành sô-cô-la là quá trình hết sức phức tạp, phải ủ lên men mất mấy tháng, nên người trồng chẳng có giải pháp nào khác ngoài việc bán nguyên liệu thô. Thế rồi 2 cậu Tây quyết định ở lại, mày mò chế biến sô-cô-la thủ công như ở châu Âu thế kỷ trước. Và đặt tên theo vùng trồng, như Bến Tre hay Lâm Đồng….với hàm lượng cacao tinh chất gấp mấy lần loại sô-cô-la cao cấp nhất trên thị trường. Giờ thành công lắm, xuất khẩu đi nhiều nước.

Và các bạn trẻ, nếu thất nghiệp, nghiên cứu sản xuất cái này xem sao. Thị trường mênh mông, mấy nước xứ lạnh như Hàn, Nhật, Âu, Mỹ….trồng đâu có được, mà họ ăn uống sô-cô-la kinh lắm. Riêng bán cho Trung Quốc thôi thì nông dân mình trồng trối chết cũng không đáp ứng đủ nhu cầu nữa. Hãy lao vào làm đi, đừng ngồi ôm cái Iphone lap-top thở dài. Học ngành gì không quan trọng, xin việc đúng ngành không được thì cứ đi làm theo đam mê của mình, chờ đợi thì đến bao giờ. Nghề chọn người. Thất nghiệp là do mình dở, chứ hận chi cha mẹ, hận chi thầy cô, hận chi cái trường. Mình chăm chỉ học hành, ngoại ngữ tốt, văn hóa sâu, mọi kỹ năng mềm đều thành thạo, tính tình vui vẻ, nhân hậu nhân văn…thì mắc mớ gì không có việc. Nếu trí tuệ mình thật sự cao siêu thì học lên, còn không, đi học nghề. Thể loại không làm việc nhà, không giúp đỡ ai, ngồi học từ mờ sáng đến khuya để làm thủ khoa, thì chẳng có ý nghĩa gì. Toàn định lý, tiên đề, bảng tuần hoàn, công thức của mấy ông Tây Niu-tơn, Đác Uyn, Men-đơ-lơ-ép, Anh-xtanh…phát minh ra mấy trăm năm trước, giờ ngồi viết ra y chang vậy thì có gì là giỏi? Thủ khoa hay loại giỏi mà thất nghiệp, tiếp tục ép cha mẹ bóp mồm bóp miệng dưới quê gửi lên thành phố nuôi nữa, sao mình bất tài vô dụng vậy? Quan điểm của dượng là, nên học càng nhiều càng tốt, dượng khuyến khích mọi người học đại học, rồi cao học, tiến sĩ…nhưng phải tự kiếm việc làm thêm để trang trải chi phí chứ không phải xin tiền cha mẹ. Từ năm hai ĐH, dượng đã tự kiếm tiền để ăn học miết đến tiến sĩ rồi. Dượng thích học lắm. Học để mà biết làm chứ không vì bằng cấp.

Có bạn ngồi đọc những bài như vậy và tặc lưỡi, giá như, giá như, rồi nhắn tin " dượng ơi, dượng đã ở đâu trong suốt 4 năm con học đại học?". Có bạn đọc được mấy bài truyền cảm hứng, thì cũng háo hức, nhưng được mấy phút thì hết. Có 2 người bạn của Tony, một tốt nghiệp ngoại thương, một kinh tế quốc dân, từng nói là "bọn tôi chỉ ở Hà Nội, hoặc cùng lắm là vào Phú Mỹ Hưng". Sau đó năm 2007 sạt nghiệp vì chứng khoán, chạy ăn từng bữa. Nghe lời Tony, vượt qua tự kiêu hãnh gì đó không rõ của người thủ đô, 1 bạn về Cà Mau, xin vào phòng xuất khẩu một công ty thủy sản, 1 bạn về Lâm Hà ( Lâm Đồng), xin vào làm kế toán cho 1 nông trường cà phê. Lúc ra đi, bạn bè họp ở cà phê Hàng Mành trề môi khinh bỉ, nói phải đi tha hương cầu thực à, nhục nhỉ. Mới có 7 năm thôi, dù cực khổ vất vả chút, nhưng chăm chỉ và có đầu óc nên 2 bạn ấy tích lũy mua đất nuôi tôm, trồng bơ, …..thành những nông trường lớn. Hôm bữa nhận thiệp mời sinh nhật, thấy ghi "mời Tony đến nhà hàng số….đường Orchard Road,Singapore để dự sinh nhật của bà tôi vào lúc…". Con cái tụi nó đều học trường quốc tế, mùa thu thì cả gia đình đi châu Âu ngắm lá vàng, mùa hè thì đi câu cá bên bờ biển Caribe, đời sống phong lưu tuyệt đỉnh. Tony nói kẹt tiền là mang lên cho mượn 1 tỷ liền. Đem hết bà con ngoài ấy vào, giờ thành những danh gia vọng tộc. Còn đám bạn có cái -môi –hay- trề hôm bữa, kiên quyết đeo bám 5 cửa ô, ngõ nhỏ- phố nhỏ- tâm hồn nhỏ. Cứ sáng sáng ngồi uống chè, đút 2 cái tay vào đùi, hít hà cãi nhau chuyện cái trứng hay con gà có trước, chuyện gì cũng biết, cũng nói được…nhưng chỉ có làm thì lại không được. Tối tối tự sướng bên đĩa thịt chó và mấy lá mơ lông, nuốt rượu ừng ực trong tiếng chì chiết chuyện tiền nong của vợ con.

Có tài năng thật sự là phải sáng tạo ra cái mới, phải tạo ra việc làm cho người khác. Hàn Quốc có 50 triệu dân thôi, mà xe hơi có mấy hãng, điện tử có mấy hãng, xe máy có mấy hãng, mỹ phẩm, hóa dầu, công nghệ…Còn mình tới 90 triệu bộ óc, cũng ô-mê-ga-tê-cộng-phi, cũng sin cũng cos, mà có mỗi chiếc xe máy Made In Vietnam vẫn phải ngồi mơ. Trong khi ai cũng sở hữu 1 chiếc xe máy và ngày nào cũng leo lên nó, nhưng toàn nhãn hiệu Honda, Daelim, Susuki, Yamaha, Lifan, Piaggio,….hẻm thấy xe máy hiệu Cây Dừa, Con Vịt. Toàn giành nhau vào ngồi mấy trường ngoại thương kinh tế bách khoa, tự hào tôi thi 27 điểm, vào trường tốp đầu của Việt Nam, có gì đâu mà tự hào? Cử nhân ngoại thương mà chẳng giúp đất nước tìm kiếm thị trường xuất khẩu gì cả, cứ lo xin vô mấy công ty đa quốc gia làm marketing kiếm tháng mấy trăm đô la. Học cơ khí điện tử mà 5 năm ngồi ghế giảng đường, không có công trình, đề tài gì có thể ứng dụng, cầm cái bằng kỹ sư ấy về nhà nói mẹ cha có quen ai thì xin việc cho con. Rồi xin không được thì ngồi khóc.

Người Nhật phát triển xe máy Honda, sau đó ớn quá đem qua Hàn Quốc, Đài Loan. Người Hàn, người Đài phát triển ngay với thương hiệu Daelim, SYM…Người Nhật phát minh ra bột ngọt Ajinomoto, sau đó đem qua sản xuất ở Hàn, người Hàn, bắt chước tự sản xuất bột ngọt Miwon, người Đài bắt chươc sản xuất bột ngọt Vedan. Người Nhật cũng mang qua Việt Nam, nhưng người Việt không bắt chước xây dựng được nhà máy và thương hiệu nào của mình cả.

Khi Trà Lipton sản xuất ở Srilanka, người Srilanka đã tự mình xây dựng thương hiệu trà Dilmah. Người Phi tự hào vì có Jolibee, Sanmiguel…lừng lẫy. Học tập từ mô hình của nước ngoài, và xây dựng một nền sản xuất Việt, cái gì mình cũng sản xuất được, cũng made in Vietnam. Xã hội nên có những quỹ Hành Bổng bên cạnh mấy cái quỹ Học Bổng. Vì sản xuất là cốt lõi của một nền kinh tế hùng cường.

Và phải đi. Đi du lịch, đi du học, đi đó đi đây, đi tỉnh xa khởi nghiệp. Ngày xưa tụi Tây còn giong buồm bằng vải thô sơ đi ra khơi xa, hải trình đầy bất trắc vì không biết sóng gió thế nào, mua bán giao thương với những con đường tơ lụa. Đến Hội An, bạn sẽ thấy người Hoa, người Nhật, người Hà Lan… đã đến từ mấy trăm năm trước, bằng những chiếc thuyền bé tẹo vượt đại dương. Để gia đình, dân tộc họ giàu có. Còn mình cứ ru rú không dám đi đâu, như đám "gà què ăn quẩn cối xay", canh me coi có rớt hột thóc nào thì nhặt hột đó. Mà bây giờ, công nghệ xay xát đỉnh cao, dễ gì rớt nhiều như hồi xưa nữa. Đành rằng nó bị què, nó mới kiếm ăn quanh cối thóc, mình lành lặn thể trạng và trí óc, mắc mớ gì suốt ngày cũng quanh quẩn giành thóc với mấy con gà què tội nghiệp vậy?

Tây Nguyên, Tây Bắc, Tây Nam Bộ….hãy còn nhiều cơ hội!
Phải lao ra đồng xa mà bươi đất kiếm ăn, xây dựng những nông trại, những nhà máy mang tên mình. Sống có 1 cuộc đời thôi, sao chết vô danh vậy?

Khởi nghiệp với nông nghiệp cho bạn trẻ Ninh Thuận

Khởi nghiệp với nông nghiệp cho bạn trẻ Ninh Thuận

Ở nước ôn đới, đường ăn được sx bởi củ cải đường, còn ở các nước nhiệt đới, người ta lấy đường từ cây mía. Nhưng đường này là đường sucrose hay saccharose (hồi nhỏ hạc là xắc ca rô, hẻm biết ai phiên âm lạ quá) khó hấp thụ vào cơ thể, nhưng vì rẻ nên phổ biến. Đường thứ hai dễ hấp thụ vào cơ thể là glucose (hồi nhỏ được hạc là gờ lu cô da). Mấy chú xưa xưa phiên âm tụi con đọc mệt quá à, để luôn tiếng Tây cho tụi con dễ đọc. Chứ tổng thống Pháp cũ (Sarkozy) mà cứ gọi ông Xác Cô Di nghe kinh hãi quá...tưởng cô nào đó tên Di mới chết.

Đường glucose có trong mật ong, trái cây, nhiều nhất là nho. Nếu ban đêm bạn nằm ngủ mơ về nho, thì cơ thể bạn đang thiếu Glucose. Nên bổ sung ngay, tháng phải 2-3 lần ăn nho. Hôm bữa nghe ai nói "người ta giàu người ta ăn nho Mỹ. Tui nghèo nên tui đi Mỹ ăn nho". Nhớ đừng mua nho Mỹ đẩy xe ngoài đường, nho Tàu mới chịu nắng nóng vậy, nho Mỹ phải bảo quản lạnh nên phải mua trong siêu thuỵ hay cửa hàng hoa quả. Còn nho Phan Rang thì chịu nóng vô tư, nên yên tâm nhé.

Nho được trồng chủ yếu ở các nước ôn đới. Các nước nhiệt đới trồng cũng được nhưng trái nhỏ, năng suất không bằng. Phan Rang Ninh Thuận là địa phương duy nhất của Việt Nam trồng được nho và nuôi cừu dưới dạng thương phẩm, vì đây là vùng đất khô nhất của nước ta, do cái phễu Đà Lạt cách đó 100km hút hết hơi ẩm về. Mặc dù nắng nóng nhưng khô nên cừu không bị bết lông ( ẩm là cừu bết lông, nứt da, chết), và cây nho cũng ưa khí hậu khô, ẩm nhiều là bị bệnh, điển hình là mốc trắng sương mai, phải sử dụng các chế phẩm chuyên nho của hãng Phượng Tím mới trị được (bạn nào trồng nho ở Ninh Thuận email lại hãng để tư vấn cho nhé, hãng này giỏi lắm, cái chi cũng có).

Gà cũng là một loại gia cầm ưa nóng, ưa khô. Thời tiết khô nóng sẽ giúp gà không bị bệnh, nắng diệt hết vi khuẩn chuồng trại. Ở xứ lạnh, người ta nuôi gà rất vất vả, phải che kín, dùng đèn halogen sưởi để duy trì nhiệt độ trên 26 độ C, riêng chi phí điện đã chiếm 20-30% giá thành sản xuất. Mình quanh năm nắng nóng, không ẩm...thì nên tận dụng lợi thế này. Mua tỏi giã ra để vô khai uống nước cho gà, cừu, vịt,...uống quanh năm, tỏi là một kháng sinh tự nhiên rất tốt. Có thể trồng cây Hoàn Ngọc để lấy lá xắt trộn cám, gà sẽ 100% không dịch bệnh.

Vậy ở Ninh Thuận, các bạn trẻ nên khởi nghiệp với nuôi gà, nuôi cừu, nuôi dê, trồng nho. Các bạn có tiền có thể sang Thái Lan, tham quan mô hình trồng nho của họ. Dù là nước nhiệt đới nhưng họ trồng được giống nho ôn đới giống rất đặc biệt, trồng thành luống chứ không phải giàn, y chang bên Pháp, Ý hay Chile. Mô hình du lịch tham quan vườn nho, nhà máy sản xuất rượu vang của họ cũng cực hay, trọn gói cũng rẻ có mấy triệu.

Vậy nhé, các bạn trẻ ở Ninh Thuận cố gắng lên. Khi có sản phẩm, TnBS sẽ quảng cáo giúp các bạn có đầu ra. Cứ lập fanpage và post mọi thông tin sản phẩm lên đó.

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Ở ấp vùng sâu, vùng xa vẫn có nhiều bạn trẻ mở xưởng sản xuất đặc sản địa phương quy mô công nghiệp, đăng ký mọi tiêu chuẩn để có thể xuất khẩu.

Ở ấp vùng sâu, vùng xa vẫn có nhiều bạn trẻ mở xưởng sản xuất đặc sản địa phương quy mô công nghiệp, đăng ký mọi tiêu chuẩn để có thể xuất khẩu.

Trong hình là mứt chuối và mứt thanh long của các bạn trẻ ở Đồng Tháp, ăn rất ngon. Các bạn có thể liên hệ làm đại lý hoặc ủng hộ họ để nhanh chóng trở thành một nhà máy quy mô lớn.

Các bạn trẻ ở Khánh Hòa nên like trang này để tìm việc làm, dù sinh viên cũng phải đi làm thêm cho lanh lợi, hoạt ngôn, cực khổ hay bị la mắng cũng chẳng xi nhê gì nhé.

Các bạn trẻ ở Khánh Hòa nên like trang này để tìm việc làm, dù sinh viên cũng phải đi làm thêm cho lanh lợi, hoạt ngôn, cực khổ hay bị la mắng cũng chẳng xi nhê gì nhé. Cứ tích lũy vốn sống sau này khởi nghiệp mở nhà máy sản xuất bánh tráng xoài Cam Ranh, nem chua Ninh Hòa hút chân không, tôm hùm khô, hay các doanh nghiệp du lịch, mở các hotel, resort, quán ăn, vận tải, dạy nghề, dạy ngoại ngữ, dạy nấu ăn cho khách nước ngoài...Nha Trang là một thương hiệu quốc tế lớn, cần suy nghĩ khai thác hiệu quả. Có thể tự lập fanpage du lịch bằng tiếng Anh rồi chạy google ad hay facebook ad (quảng cáo online) để xuất hiện trên FB của nhiều người ở Mỹ, Anh, Nhật...để người ta liên hệ với mình, họ đến du lịch với mình. Cách này người du lịch Thái đang làm rất hiệu quả.

Các doanh nghiệp trên địa bàn tỉnh có thể liên hệ trang này để đăng tuyển việc làm. Một vùng có thị trường lao động dồi dào mới thu hút dân cư về sinh sống, kinh tế sẽ phát triển. Mở rộng sản xuất, các doanh nghiệp chế biến nông sản trên địa bàn tỉnh có thể email về tonybuoisang/gmail để được quảng bá free.

Các bạn ở tỉnh khác có thể tự tìm các fanpage tương tự trên địa bàn tỉnh mình, search ví dụ "việc làm tuyển dụng Lào Cai" hay "Việc làm Bến Tre", còn nếu chưa có thì tự tạo fanpage cho địa phương mình, giúp cung-cầu lao động gặp nhau dễ dàng hơn.

https://www.facebook.com/tuyendungkhanhhoa?fref=nf
https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash2/v/t1.0-1/p200x200/561296_615483128479465_732564118_n.jpg?oh=b6aaff022ca90127a781eff5c47c8fd7&oe=55A4DAE3&__gda__=1436389986_6a1b12a1416a1fe894ed045ad6ccd590
http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=982731988446327&id=511088052277392

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

Một cơ hội cho các bạn học ngành nông nghiệp, sinh học, thủy sản, thủy lợi.

Một cơ hội cho các bạn học ngành nông nghiệp, sinh học, thủy sản, thủy lợi...tiếp cận môi trường giáo dục hàng đầu Nhật Bản với học bổng toàn phần tại Nhật. Học 1 năm ở Huế trước khi chuyển tiếp lại càng thú vị.

Ôi học nông lâm thủy sản, thú vị biết bao nhiêu.
http://hueuni.edu.vn/portal/index.php/vi/thongbao/detail/0/thongbao_chung/4143


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=982666738452852&id=511088052277392

Việc giết, chể biến chó mèo là vi phạm pháp luật.

Việc giết, chể biến chó mèo là vi phạm pháp luật. Và việc tiêu thụ thịt thú cưng là hủ tục không văn minh của thời đói kém xưa cũ. Chúng ta nên có luật về vấn đề này, sẽ có một nhóm người bảo thủ phản đối, giống như đốt pháo ngày xưa, từ bỏ một thói quen không dễ, tuy nhiên hoà nhập quốc tế rồi, các hủ tục lạc hậu như chôn người sống theo người chết, chém lợn ngang lưng trước mặt công chúng, ăn tiết canh máu sống động vật, ăn hột vịt lộn, ăn thịt chó mèo....cần phải được xoá bỏ. Các bạn trẻ thế hệ văn minh phải nói không với các hành vi này để người mình càng văn minh đẳng cấp.

Sáng nay hai tiếng "người Việt" lại tràn ngập trên các facebook của người Hồng Công.

http://vietnamnet.vn/vn/kinh-te/232026/nguoi-viet-ban-thit-cho-soi-suc-hong-kong.html


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=982431108476415&id=511088052277392

Hàng ngày, ad vẫn nhận các email của các bạn trẻ, dù chưa đọc sách bao giờ, nhờ đọc sách này mà thay đổi nhận thức, biết các hành vi nào là không văn minh, chăm chỉ học hành lao động, sạch sẽ và càng ngày càng tự tin đẳng cấp.

Hàng ngày, ad vẫn nhận các email của các bạn trẻ, dù chưa đọc sách bao giờ, nhờ đọc sách này mà thay đổi nhận thức, biết các hành vi nào là không văn minh, chăm chỉ học hành lao động, sạch sẽ và càng ngày càng tự tin đẳng cấp...Mong các bạn chưa bao giờ đọc cái gì quá 100 chữ, hãy đọc thử 1 lần. Ad

Chuyện thằng Kiên

Chuyện thằng Kiên

Hồi đi học, Tony nghe tuyển "nhân viên bán hàng" là dội ngược. Vì tưởng tượng cảnh mồ hôi mồ kê chạy xe máy ào ào trên đường, phía sau là thùng hàng, vô năn nỉ chỗ này chỗ kia, có khi bị đuổi. Rồi trong giao tiếp, cái thế người bán bao giờ cũng thấp hơn thế người mua, nó bảo con trâu màu vàng cũng dạ "vàng quá", vì sĩ diện ít ai chịu làm nghề bán hàng. Rồi bị ép doanh số, một tháng phải bán được bao nhiêu sản phẩm, còn không thì phải nghỉ, nên công việc cũng sẽ áp lực hơn, chỉ thích ngồi văn phòng máy lạnh cho sướng.

Nhưng Tony ngồi suy nghĩ lại, mình dưới quê lên, trên răng dưới dép, học kinh tế ra trường có nghề ngỗng gì đâu, nếu làm nhân viên ngồi máy lạnh thì tích lũy đến bao giờ. Nếu là con gái thì thôi kiếm thằng chồng nào chịu khó, chăm chỉ việc nhà việc cửa giao cho nó cày, trong khi mình là đàn ông con trai, thì cần phải vững vàng về tài chính.

Nghĩ vậy nên một ngày kia Tony mới đăng báo tự quảng cáo. Bạn bè một số đứa cầm tờ báo có hình Tony ở mục Người Tìm Việc mà cười khinh bỉ, nói nhục vậy mày. Tony thấy chả nhục gì, sức lao động của mình là hàng hóa, phải quảng cáo để tiếp cận với nhiều khách hàng chớ. Đúng như dự đoán, họ gọi điện mời phỏng vấn quá trời. Nhờ chị L giới thiệu mà Tony thi tuyển vào công ty làm nhân viên bán hàng ngay lúc nhận bằng tốt nghiệp. Nhờ những năm tháng nước mắt nước mũi, dưới sự đào tạo kỷ luật VÔ CÙNG hà khắc của ông sếp già người Nhật mà Tony mới có được ngày hôm nay.

Trở lại nghề bán hàng, đó là môi trường tốt nhất để 1 đứa ngáo ngơ trở nên bản lĩnh. Làm sale, mình sẽ TỰ đào tạo mọi kỹ năng, từ phân tích tâm lý, đến ăn nói, nhậu nhẹt hát hò, đàm phán thương lượng, tung chiêu quánh phủ đầu...đến năn nỉ xuống nước thảo mai nịnh nọt. Vì bán hàng nó cực, nên thu nhập thường sẽ gồm lương cứng và hoa hồng. Lương cứng thì thường chỉ đủ sinh hoạt, thu nhập tích lũy là hoa hồng, nên sẽ là động lực thức khuya dậy sớm để làm. Nhân viên bán hàng được ví như là chiến sĩ ra mặt trận vậy, còn hậu phương là cán bộ chứng từ, logistic, kho bãi…

Trần Quốc Tuấn trong Binh Thư Yếu Lược có nói, cốt yếu nhất trong việc đánh thắng giặc Nguyên Mông là "quý hồ tinh bất quý hồ đa", tức quân cốt yếu là sự tinh nhuệ chứ không phải là đa số. Công ty nào có đội ngũ quân sales tinh nhuệ thì đều chiến thắng.

Nên này các bạn trẻ, dù tốt nghiệp ngành gì, đang thất nghiệp mà đứng trước cơ hội làm nhân viên bán hàng, đừng có ngại. Lao vô làm đi, sĩ diện làm gì. Thất nghiệp ăn bám mới nhục chứ đi làm là không có cái nghề nào cao hơn nghề nào.

Mình chịu cực khổ 1 thời gian sau đó ngon lành lắm. Nhưng cạm bẫy thương trường cũng nhiều, mình giỏi giang hóa chứ đừng có ma lanh hóa. Các bạn cứ nhìn 1 con diều bay cao như vậy, là nhờ cái sợi dây cột dưới đất. Nhiều lúc con diều nghĩ, thôi cắt sợi dây đi, sẽ bay cao vút lên trời xanh luôn. Sợi dây đó chính là tính kỷ luật, chính là đạo đức. Mà mình không có nó, sự bay cao chỉ là "cuốn theo chiều gió", rơi xuống lúc nào không hay. Các bạn trẻ nhớ kỹ lời Tony dặn. DÙ LÀM GÌ Ở ĐÂU VỚI AI, đồng tiền mình làm ra phải là đồng tiền sạch, phải từ mồ hôi trí tuệ của mình. Ai dạy khôn dạy khéo gì đó kệ họ. Thật thà chưa bao giờ là cha dại cả, trung thực là cái khôn ngoan nhất trong mọi khôn ngoan mà con người có thể nghĩ ra.

Có 1 bạn trẻ tên Kiên, người Bình Định. Hồi nhỏ quậy phá gì đó mà bị mất hết 1 cái tai. Nó nói con ham chơi chỉ học đến lớp 11 đã nghỉ. Theo bạn bè vô nam làm công nhân xây dựng. Sau đó, nó nghỉ, làm nhân viên giao hàng nước đóng bình cho các nhà máy trong khu công nghiệp ở Dĩ An, lương 3 triệu. Sau thời gian, nó xin sếp làm công việc bán hàng kiêm giao hàng. Làm quần quật từ mờ mờ sáng đến khuya. Gọi tiếp thị khắp nơi, hàng cũng ngõ hẻm gì cũng chạy đến, nửa đêm ai gọi giao nước cũng đi. Rảnh là nó đi tới tận nhà từng khu phố, từng chung cư gửi card tiếp thị vô khe cửa, nên 1 tháng hoa hồng cũng được 3-4 triệu nữa.

Lần lĩnh hoa hồng đầu tiên tiên nó mời Tony đi ăn, nói con hẻm biết lấy gì cảm ơn dượng đã chỉ đường cho con kiếm tiền một cách tử tế. Mà dượng sang trọng quá, con mang theo toàn bộ tiền của con để dành xưa giờ luôn nè. Mình mà cầm 10 triệu đồng thì khách sạn 5 sao nào cũng dám vô dượng há. Thấy nó ốm nhách, da mặt đen thui vì chạy suốt ngày ngoài nắng, cái túi căng phồng ra vì những 10 triệu tiền mặt mang theo, Tony hẻm biết nói gì, chỉ thấy rưng rưng nước mắt. Mới nói thôi con ráng tích lũy thêm đi, cày thêm được khoảng 100 triệu thì dượng chỉ cho cách làm ăn, còn mua nhà mua cửa lấy vợ đẻ con nữa.

Bữa đi ăn với nó đến giờ cũng mấy tháng. Bữa nay, nó gọi qua nói con để dành được 50 triệu rồi dượng, tối dượng có về Villa De Tony hem để con qua gửi dượng cất giùm. Nó nói trên Bình Dương ai cũng khen con dễ thương nên mối lái nhiều lắm. Con phải dậy từ lúc 4h, đi giao hàng từ 5h sáng đến 10h đêm mới xong, tháng nào con cũng tích lũy được ít nhất 2 chỉ.

Tony nói sao con giống mấy ông bà mình ở quê dữ vậy, lâu lâu lòi ra 1 đống vàng ki ki cóp cóp… Thôi con mở 1 tài khoản, rồi bỏ tiền vô đó đi, tự quản lý tài chính cũng là một kỹ năng.

Hôm nay nó lên Tp mua đồ tết gửi về cho em nó ở quê, sắp tết rồi. Nó ghé VP chơi, cầm theo gói trà, Tony trả lại kêu nó gửi về quê đi, dượng ở đây đâu có thiếu. Nó ngồi cười, gương mặt sạm đen vì nắng gió, nhưng ánh mắt sáng bừng của sự quyết tâm. Tony nói "con làm việc cật lực như vậy, đạo đức như vậy, kỷ luật như vậy…thành công là điều dĩ nhiên". Thấy dáng nó ốm tong ốm teo đi về mà Tony mừng thầm, lại có một con sao biển nữa đã được ném trở về với đại dương để sống một cuộc đời ý nghĩa…(2013)
-----------------------------------------------------------
Tin tức cập nhật: Bạn đã thêm nghề bán bất động sản khu Mỹ Phước Bình Dương mấy tháng nay. Tiền tích cóp từ bán nước, bạn đã kịp tậu cho mình 1 nền (150 triệu) và đã xây dựng cái nhà trọ nhỏ cho công nhân ở khu nhà máy Kumho gần đấy.

Bạn kể bạn đang bán bất động sản với tình yêu và sự đam mê mãnh liệt. Từ 5h sáng đã mò ra quán cà phê tâm sự lê la, và dắt khách đi coi đất, đàm phán, tham dự mọi hội chợ triển lãm để tăng cơ hội tiếp thị với khách hàng đến tối mịt.

Bạn nói, năm 2015 con sẽ gom 5 miếng đất lại, đủ 750m2 làm cái xưởng sản xuất chổi đót gì đó của quê bạn. Bạn sẽ đem người ngoài quê vô làm công nhân vì họ lành nghề và nhờ dượng xuất khẩu.

Hẻm lẽ qua năm 2015, tui đi xuất khẩu chổi đót? Chổi đót tiếng Anh nói sao, tui đâu có biết…(2014)
------------------------------------------------------------------
Cập nhật: Bữa nay bạn lại ghé thăm Tony vì nghe dượng bị thoát vị đĩa đệm, mang ít lá cây gì đó. Nói con mở được xưởng sản xuất rồi, gia công chổi cho một doanh nghiệp xuất đi Ấn Độ. Nó nói bây giờ con có Đô-la rồi, lễ này về quê làm hộ chiếu để chuẩn bị đi Ấn Độ để làm đúng yêu cầu của người ta và làm các mẫu "chổi to chổi nhỏ" đủ kiểu để tham dự hội chợ thủ công mỹ nghệ. Bạn cũng bắt đầu đi học ngoại ngữ vào buổi tối, chỉ muốn bập bõm nói vài câu khi bắt tay đối tác thôi. Và bạn cũng đã có người yêu, một cô gái người Nam Định đang học ở ĐH Bình Dương chuyên ngành kế toán, nghe nói cũng biết vun vén làm ăn và chịu khó ghê lắm. Đi học ngoại ngữ về là hai đứa ngồi bó chổi tới khuya…

Trong khi đó vẫn có nhiều bạn trẻ ngồi bó tay, bó gối, ăn miết mà chẳng chịu làm…

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

Giới trẻ Thái Lan đang share nhau dự đoán này của Bloomberg, và các status trên facebook của họ tràn ngập lời trách móc rằng "thế giới dường như quên mất chúng ta".

Giới trẻ Thái Lan đang share nhau dự đoán này của Bloomberg, và các status trên facebook của họ tràn ngập lời trách móc rằng "thế giới dường như quên mất chúng ta". Và các bạn trẻ Thái đang thầm bảo nhau, hãy học gấp đôi ngày hôm qua, làm gấp ba ngày hôm trước. Học học học, làm làm làm, kỷ luật kỷ luật kỷ luật,...để Thailand lọt vào top 20 quốc gia thịnh vượng nhất vào năm 2030.

Cách duy nhất một quốc gia phát triển là mỗi công dân phát triển hết khả năng của mình, lao động hết mình, cống hiến hết mình. Tự xây dựng tính tự chủ, tự học tập, tự rèn luyện thể lực, tự rèn luyện trí lực, lanh lợi giỏi giang thông minh...dẹp bỏ mọi hành vi lười biếng, hưởng thụ cà phê rượu bia thuốc lá trai gái hát hò. Chỉ có một tuổi trẻ để làm không mệt mỏi, 22 tuổi ra trường, 8 năm quần quật để 30 tuổi sẽ phải làm chủ các nhà máy xí nghiệp công ty hay leo lên đỉnh cao nhất của nghề nghiệp mình đã chọn.
Họ đang bảo nhau rồi đây "đời sẽ có tên tụi mình".

Ngồi dậy được chút xíu, giảng cho các gia nhân nghe về câu thơ cổ "Ngô đồng nhất diệp lạc, thiên hạ cộng tri thu", có nghĩa là khi thấy một chiếc lá (nhất diệp) của cây ngô đồng (giống cây phong (maple) ở Âu Mỹ) rơi xuống (lạc), cả thảy mọi người (thiên hạ cộng), cộng ở đây là tổng cộng, biết ngay mùa thu đã về (tri thu).

Ngồi dậy được chút xíu, giảng cho các gia nhân nghe về câu thơ cổ "Ngô đồng nhất diệp lạc, thiên hạ cộng tri thu", có nghĩa là khi thấy một chiếc lá (nhất diệp) của cây ngô đồng (giống cây phong (maple) ở Âu Mỹ) rơi xuống (lạc), cả thảy mọi người (thiên hạ cộng), cộng ở đây là tổng cộng, biết ngay mùa thu đã về (tri thu).

Đây là loại cây thay lá, mua đông rụng hết, mùa xuân ra đọt non, hè thì tươi xanh, thu thì vàng hoặc đỏ rồi rụng hết...

Các bạn không có điều kiện làm gia nhân có thể search để đọc thêm về câu thơ cổ vô cùng nổi tiếng này để người mình có tâm hồn nhé. Tối mai học nâng cao với câu "Yên ba thâm xứ hữu ngư châu".

Những cặp phao cứu sinh

Những cặp phao cứu sinh

Ở Việt Nam, đặc biệt ở Đồng Bằng Sông Cửu Long, học sinh thường đến trường bằng đò, xuồng, thuyền…rất nguy hiểm đến tính mạng. Trong khi các em phải đeo cặp táp hoặc ba lô, khi sự cố xảy ra, nếu phải mặc áo phao cứu hộ sẽ không kịp (thậm chí không có). Nên TnBS đánh giá rất cao phát minh của một bạn học sinh ở Hà Nam, một loại cặp/ba lô vừa chứa sách vở vừa làm phao cứu sinh khi gặp sự cố. Doanh nghiệp ở tỉnh này cũng nhanh nhạy không kém khi mua bản quyền và đã sản xuất ra sản phẩm. Hiện có rất nhiều công ty đặt hàng như là một món quà tài trợ ý nghĩa cho học sinh nông thôn. Và kể cả mình khi đi du lịch có yếu tố sông nước (cho con cháu mình bỏ quần áo/đồ dùng vào ba lô này, khi có sự cố thì vứt bớt đồ ra và trở thành 1 phao cứu nạn).

Đây là một sáng chế tuyệt vời của tuổi trẻ Việt Nam. Các bạn có thể tổ chức góp quỹ từ thiện của nhóm mình và mua các sản phẩm này tài trợ cho các em học sinh vùng lũ, vùng sông suối, vùng trũng, vùng hải đảo… với logo công ty mình trên những chiếc cặp. Đây sẽ là một kênh quảng cáo rất tốt. Các tổ chức từ thiện cũng có thể xem xét chọn lựa.

Một mạng người bằng mười tòa tháp. Nếu các bạn độc giả có thương TnBS, thì hãy tích cực ủng hộ cho doanh nghiệp này, dù họ chưa bao giờ nhờ TnBS quảng bá.

Cám ơn các bạn. TnBS

http://namthanglonghn.com/shops/CAP-PHAO-CUU-SINH1.html

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015

Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Mô hình nhà ở xã hội rất phát triển ở tp Đông Quản, trung tâm sản xuất chính của tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc.

Mô hình nhà ở xã hội rất phát triển ở tp Đông Quản, trung tâm sản xuất chính của tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Chính nhờ hàng trăm ngàn căn nhà ở xã hội giải quyết nhu cầu cho công nhân, nên Đông Quản trở thành địa điểm lựa chọn đặt nhà máy hàng đầu của các nhà đầu tư Hồng Công, hay Đài Loan...

Ở Việt Nam, tỉnh Bình Dương cũng vừa khánh thành 5000 nhà ở xã hội tuyệt đẹp với giá bán chỉ khoảng 100 triệu. Nếu bạn làm công nhân hay nhân viên ở các nhà máy trên địa bàn tỉnh trong vòng 1 năm trở lên, các chế độ bảo hiểm đầy đủ, thì chỉ với 20 triệu, bạn hoàn toàn có thể sở hữu một căn nhà, và hàng tháng góp 1-2 triệu cho đến khi kết thúc. Căn nhà 30m2 khi có tiền có thể mua căn bên cạnh ghép vào thành 60m2.

Đây là mô hình vô cùng hiệu quả để kéo dân về sinh sống, tạo thành những khu đô thị khang trang đẹp đẽ. Công nhân có chỗ ở ổn định sẽ gắn bó hơn với công việc, nên các nhà đầu tư cũng sẽ rất thích đặt nhà máy ở đây.

Hiện admin nhận được email của rất nhiều các nhà đầu tư Hàn, Nhật, Sing, Thái....hỏi khả năng về Bình Dương thuê đất đặt nhà xưởng với điều kiện ở gần khu nhà xã hội đang xây dựng để họ không phải lo lắng về nguồn nhân lực.

Tuyệt vời quá, Bình Dương. Vùng đất đẹp mà hiền như tên gọi

http://www.nhaoxahoi.vn/nhaoxahoi/index.php/2012-03-12-08-53-44/gi-i-thi-u-khu-nha


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=980526968666829&id=511088052277392

Dượng Tony khen trình độ viết tiếng Anh của bạn này.

Dượng Tony khen trình độ viết tiếng Anh của bạn này. Mời các bạn đọc qua cách viết hiện đại theo tư duy Tây, chứ không phải dịch từ tiếng Việt sang tiếng Anh theo kiểu do you like babana or papaya của tụi mình nè. Admin

http://www.thanhniennews.com/arts-culture/closed-book-the-secret-identity-of-vietnams-new-breakout-author-40887.html


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=980292225356970&id=511088052277392