Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

Đoàn chữ thập đỏ Việt Nam cử 1 đoàn 10 người sang Nepal thực tập ứng phó động đất.

Đoàn chữ thập đỏ Việt Nam cử 1 đoàn 10 người sang Nepal thực tập ứng phó động đất. Lẽ ra, việc động đất ở Nepal là một "cơ hội" cho các bạn ấy thực tập, xem cái hay cái dở của người ta về nước áp dụng, nếu chẳng mai có sự cố như vậy, các bạn sẽ là người hướng dẫn lại những người chưa có cơ hội và biết cách ứng phó. Các bạn lại bỏ về đầu tiên như thế là không được.

Mình đã chọn nghề bác sĩ, thì cứu người khác trước bản thân mình, dù mình có phải lây nhiễm cũng phải chịu. Bao nhiêu người đã tử vì nghiệp, đã trót mang sứ mệnh ấy, sao lại sợ lây nhiễm từ chối bệnh nhân? Kỹ sư hay thợ điện không thể sợ điện giật chết mà không làm nhiệm vụ nối dây điện bị đứt. Gặp tai nạn, thuyền trưởng phải là người cuối cùng rời tàu sau khi sơ tán hết mọi người, chứ sợ chết, khôn kiểu này là đi ngược lại với chuẩn mực hàng hải. Đàn ông con trai gặp sự cố tai nạn phải ra tay gánh vác, không sợ hiểm nguy. Tiếp viên hàng không phải có nhiệm vụ sơ tán người ra khỏi máy bay dù đang bốc cháy, phải là người cuối cùng rời khỏi máy bay. Lính cứu hoả không sợ nóng, sợ chết mà "ngu gì lao vào toà nhà đang cháy".

Lập luận của bạn này thiên về chủ nghĩa ích kỷ cá nhân. 10 người ở lại làm công tác y tế chẳng là gánh nặng bao giờ. Nếu là khách du lịch, việc tháo chạy khỏi trận động đất là đúng. Tuy nhiên, bạn là nhân viên ứng phó động đất, nghề của anh, sao gặp sự cố lại tháo chạy.

Quan niệm khôn quá khôn một cách cá nhân chủ nghĩa, khôn một cách ích kỷ như thế này không nên cổ xuý.

http://www.thanhnien.com.vn/toi-viet/chay-tron-khoi-nepal-thi-co-gi-sai-557233.html


http://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=992661394120053&id=511088052277392

0 nhận xét: